Cô rất nhiệt tình: “Rất hoan nghênh, khi nào đến hãy báo trước cho tôi, tôi sẽ đích thân đi cùng.” Xưởng trưởng Ngô cười vui vẻ nói: “Ngày mai đi, cô rảnh không?” Gấp như vậy? Ninh Yên càng kinh ngạc hơn, nhưng trên mặt cô lại không biểu hiện ra, "Tôi đương nhiên rảnh rỗi." Hai người trò chuyện vui vẻ, một người đàn ông bưng hộp cơm đi tới: "Ninh tổng, sao cô lại ngồi trong góc vậy? Tôi đã tìm khắp nơi cũng không tìm thấy cô." Ninh Yên nhìn thấy là xưởng trưởng Tần của...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.