Ninh Yên ngẩng đầu lên nhìn liền thấy chị Phương, rốt cuộc cuối cùng cô cũng tới, sắc mặt có chút bất an. “Chị không bắt kịp chuyến xe buýt đầu tiên.” Ninh Yên khẽ mỉm cười, tránh ra khỏi vị trí: “Đến là tốt rồi.” Cuối cùng cô cũng đã đến, không làm Ninh Yên thất vọng. Chỉ Phương thầm thở phào nhẹ nhõm, đến nhận vị trí của Ninh Yên và bắt đầu chăm chỉ làm viêc. Ninh Yên đi tới ven đường, cầm lấy ấm đun nước quân dụng uống hết một ngụm, thật khát. Cô uống...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.