Gương mặt Ninh Anh Kiệt đỏ lên, hắn nghi ngờ cô đang nói chuyện mờ ám, nhưng không có bằng chứng. “Anh... anh về nhà xem sao.” Hắn lập tức không dám nhiều lời, chỉ sợ lại nghe phải những lời lớn mật nào nữa. Hắn chạy còn nhanh hơn thỏ, rõ ràng đã bị dọa sợ. Ninh Yên nhìn theo bóng dáng hắn đã đi xa, khẽ lắc đầu, đàn ông ấy à, toàn là kẻ háo sắc. Ninh Miễu bưng một dĩa điểm tâm ra ngoài sân: “Chị cả, tại sao anh họ lại chạy rồi?” “Có lẽ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.