“Theo lý thuyết?” Người đi cùng không khỏi ồ lên: “Không phải là một món nợ phong lưu của anh đấy chứ? Cô gái này rất xinh đẹp, có thể suy nghĩ...” Giọng nói bình tĩnh của Ninh Yên vang lên: “Võ Tử, không thể ăn không nói có.” Người đi cùng sững sờ: “Mẹ nó, cô vậy mà lại biết tôi tên là Võ Tử, chúng ta từng gặp nhau rồi à?” Ninh Yên cười đến ý vị thâm trường, cười đến mức khiến đối phương nổi cả da gà. Người gác cổng chạy tới: “Cô bé, chủ tịch...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.