Bên kia, Hứa Trân nắm chặt tay lại, hốc mắt phiếm hồng, kích động đến nỗi rơi nước mắt. Cô xoay người chạy về nhà, đẩy cửa lớn ra, chị dâu hơi hơi nhíu mày: “Sao cô lại quay lại rồi?” Còn anh cả đang làm một băng ghế nhỏ, bận rộn không thèm ngẩng đầu lên, làm như không biết gì cả. Mẹ Hứa nghe tiếng đi ra ngoài, vẻ mặt không vui: “Nói chuyện kiểu gì thế? Đây là em chồng của cô, đây là nhà của nó.” Trước kia bà không dám đứng lên, còn phải trông...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.