Đi đi về về, tận mấy nghìn cây số, vất vả biết bao nhiêu. Thật ra ông không hề nghiêm túc một chút nào, sự vui mừng trong ánh mắt đã bán đứng ông rồi, Ninh Yên mỉm cười đầy ngọt ngào, “Tại con nhớ cha quá mà.” Sự nũng nịu của con gái đã khiến cho Ninh Hãn Hải mềm lòng đến mức hồ đồ, không nhịn được mà xoa đầu cô, “Con gái ngoan, cha cũng nhớ con lắm.” Đây chính là đứa con khiến ông tự hào nhất, cũng là đứa con thiệt thòi nhất của ông....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.