Ninh Yên không cho là vậy: “Không sao cả, ông ấy vui vẻ.” “Đúng vậy, tôi vui vẻ.” Ông nội Nghiêm còn gật đầu, dáng vẻ rất nghiêm túc. Dương Liễu ngơ ngác nhìn xung quanh, dáng vẻ nghi ngờ nhân sinh. Mai Lan có hơi đồng cảm với bà: “Đồng chí Dương, ăn thử điểm tâm của chúng tôi đi, vừa mới ra lò, rất tươi mới.” Đó là bánh ngọt mứt táo, hương thơm ngào ngạt, trông rất hấp dẫn. Dương Liễu cầm một chiếc lên, ăn mà trong lòng không yên. Mai Lan nhìn sang những đứa...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.