Lúc tôi nhấc kiếm đi về phía Phục Hy, tâm trạng vốn thấp thỏm lo lâu, bỗng dưng bình tĩnh trở lại. Linh hồn bùng cháy dữ dội, trong lòng đã không còn cảm thấy sợ hãi nữa. Bởi vì tôi biết, bây giờ muốn trốn tránh đã là chuyện không thể, còn đối diện với nó không nhất thiết là chuyện khó khăn. Tuy rằng chưa chắc có cơ hội được sinh ra lần nữa, nhưng mà, chỉ cần không bỏ buộc, thì tất nhiên sẽ có hy vọng. Năm đó Cửu Long cũng chỉ vì muốn tìm kiếm một hy vọng sống
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.