Nghi tâm sinh ám quỷ, đến cả tượng điêu khắc bằng ngọc cũng không còn linh thiêng như trước, chỉ còn lại một chút ý nghĩa huyền bí khó lường. Gió đêm dịu dàng, nước sông Hoàng Hà vẫn chảy chầm chậm. Cảm nhận sắc đêm tuyệt vời như thế, trong lòng tôi dần dần bình tĩnh lại rất nhiều. Không còn suy nghĩ lung tung nữa, chú tâm vào việc đợi âm thân của Thùy Họa. Bất luận cô ây gả cho tôi vì động cơ gì, chỉ cần cô ấy dám gả thì tôi dám cưới, hôn sự...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.