“Tại sao?” “Bởi vì cậu nợ cô ấy số mệnh. Tạ Lan, bất luận túc mệnh mang cậu đi đến nơi nào, tôi muốn cậu nhớ kỹ điều này, cậu có thể phụ hết người trong thiên hạ, nhưng tuyệt đối không được phép phụ cô ấy.” “Tôi nhất định sẽ không phụ cô ấy.” Tôi nói. Khương Tuyết Dương nói qua ngày mai, cô ấy còn phải đi tới phủ Thiên Sư một chuyến, Toàn Chân giáo đích thị đã bị toàn thể đạo môn ngấm ngậm chế ngự, cô ấy nhất định phải giúp Toàn Chân giáo giải...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.