Vì vậy, tôi chỉ đành đem toàn bộ hy vọng phó thác lên thanh Anh Hùng kiếm này thôi, đánh cược nó liệu có phải là cơ duyên mà Ma Đạo Tổ Sư để lại cho tôi hay không. Giả sử kiếm Anh Hùng không phải do Ma Đạo Tổ Sư để lại cho tôi, thì bên trong Quy Khư đã không còn cơ duyên của Tạ Lan tôi nữa, bởi vì cho dù có đi chăng nữa, tôi cũng không đủ sức tranh đoạt. Phía trước còn khoảng ba mươi trượng liền có thể leo đến đỉnh, đợi khi...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.