Trong lòng hoang mang, tôi cũng không biết là mình đã múa kiếm bao nhiêu lâu rồi nữa. Tới lúc toàn bộ hình kiếm khí trong huyền quan của tôi kiệt quệ, tôi mới ngừng lại. Thức thần trở lại thân thể, tôi cảm thấy mệt mỏi rã rời. Đứng không vững, kiếm Vấn Thiên tôi cắm trên đất, quỳ một gối xuống để ổn định lại thân hình. Lúc này bầu trời quang đãng. Ác phong và Quỷ Tụy toàn bộ bị hủy hoại, mà xung quanh không còn một tàn dư nào. Quỷ Thành vẫn còn trước mặt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.