Sau đó phía trước xuất hiện một hàng người mờ mờ ảo ảo. Trong đó có cả nam và nữ, quần áo rách rưới tả tơi. Họ cách nhau rất xa, mỗi người đi một hàng riêng. Họ vất vưởng ở nhân gian, trốn trong núi rừng hoang vu, hằng ngày phải chịu gió dập mưa vùi, không có ai dâng hương thờ phụng, cũng không có người thân đến tế bái, thực sự vô cùng đáng thương. Những người sau khi chết nhưng không đến âm phủ thường là do không can tâm, nếu chấp niệm còn nông thì...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.