“Sư phụ.” Tôi hành lễ với Khương Tuyết Dương sau khi gặp mặt. “Côn Lôn thật sự vì cậu mà không tiếc lòng, họ vậy mà đã dùng long mạch nguyên lực để cứu sống cậu đó.” “Long mạch nguyên lực?” “Ừm, hôm đó sau khi cậu hôn mê, sinh lực trong cơ thể gần như cạn kiệt. Nếu không có long mạch nguyên lực của Tổ Long chữa thương cho cậu, thì đời này cậu cũng đừng nghĩ tới việc tỉnh lại nữa.” Long mạch, là chỉ dãy núi trập trùng, long ở đây là chỉ rồng trong phong...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.