"Lẽ nào Hoàng Hà nương nương nhẫn tâm nhìn yêu khí bao phủ quan ngoại, con người phải làm nô lệ cho yêu thú sao?" "Thế giới không có anh ấy, ta đến nhìn cũng chẳng thèm". Thùy Họa nói xong liền quay về và chuẩn bị chìm xuống dưới. Thấy vậy, tôi không kìm nổi nữa mà bước nhanh về phía tế đàn cổ, vừa đi vừa nói: "Vậy nếu thế giới này còn có anh thì sao!" Nghe thấy tiếng của tôi, cơ thể Thùy Họa khẽ run lên, từ từ quay người lại. Doanh Doanh Nhất Thủy...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.