Họ có thể vì Thùy Họa mà từ bỏ tính mạng của mình, nhưng Tạ Lan tôi lại chỉ có thể đứng đó khoanh tay đứng nhìn, thật quá nực cười mà! Tôi đặt Khương Tuyết Dương xuống đất, đang định xông thẳng ra chiến trường chạy đến chỗ của Thùy Họa, chính vào lúc này, màn trời đen tối đột nhiên phát ra ánh sáng chói lóa, chấn động cả một vùng. Vô số thần niệm uy nghiêm vô tận từ trên trời giáng xuống, tất cả mọi người bị thần niệm cưỡng chế hàng phục, toàn bộ động...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.