Mục lục
Cửu Long Kéo Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô lắc đầu, đôi mắt to câu hồn đoạt xác đó vẫn nhìn trân trân về phía tôi.

Tôi bị cô nhìn đến chịu không nổi, nên đã xoay mình đi đến gõ cửa.

“Hầy, cuối cùng cậu cũng đến rồi, vào đây, vào nhà cho ấm.” Sau cánh cửa là Bạch lão quỷ đang nhiệt tình chào đón tôi…

Tôi cũng có chút lạ, bên ngoài đâu chỉ có mình tôi, tại sao lão lại không chào hỏi cô ấy luôn chứ?

Ai ngờ đâu tôi quay sang nhìn, sau lưng tôi trống không chẳng còn một bóng người nữa…

“Chú Bạch, chú có nhìn thấy cô gái đó không? Vừa nãy cô ta đứng sau lưng cháu ấy!” Tôi hoảng hốt vội vàng hỏi Bạch lão quỷ.

“Cô gái? Chỗ này làm gì có cô gái nào đến. Tạ Lan, thằng nhóc nhà ngươi không lẽ thèm gái đến điên rồi sao?”

Nhìn vẻ mặt của Bạch lão quỷ không giống như là giả vờ, không lẽ vừa nãy mình hoa mắt thật sao?

Tôi bắt đầu cúi xuống tìm dấu chân cô ta để lại, tuyết vẫn chưa tan, người đi rồi thì dấu chân chắc chắn còn…

Sau đó điều khiến tôi hoảng loạn hơn là, bên ngoài cửa ngoài dấu chân của đôi giày da bò, thì chẳng còn để lại gì nữa.

“Tương tư gì đây chứ?” Bạch lão quỷ thấy tôi cứ đứng chết trân không vào nên đã hối.

“Không phải đâu, chú Bạch, vừa này cháu thấy một cô gái mặc bộ đồ đỏ đứng trước cửa nhà chú thật mà!”

“Tạ Lan à, cháu đừng có dọa chú đó nha. Cơm có thể ăn bừa nhưng không được nói bừa nhé, bây giờ đang là giữa trưa, âm khí cực thịnh đó.” Bạch lão quỷ trừng mắt nhìn tôi nói.

Trong một ngày ma quỷ dễ dàng ra vào nhất trong hai giờ, một là giờ Tý, hai là giờ Ngọ.

Giờ Tý âm khí nặng nhất, cái này chắc chắn ai cũng đã biết rồi, mà đúng giờ Ngọ tuy nói dương khí đạt đến đỉnh điểm, nhưng bởi vì Dương cực sinh âm, ngược lại chính là thời điểm âm khí nặng nhất!

Cho nên người ta hay nói giữa trưa không ra đường chính là sợ gặp phải ma quỷ theo về.

Lời nói của Bạch lão quỷ khiến trong lòng tôi gợn lên bao nhiêu hoài nghi, nhưng tôi cũng không quá truy cứu sự việc này, chỉ cười cười rồi theo lão vào nhà.

Tôi đã có gan nhận việc vớt xác này, thì phải chuẩn bị tốt tâm lý những khi mình vơ phải thứ dơ bẩn. Dù sao bát tự của mình cũng đủ cứng, nếu như phạm phải dương kỵ, người xảy ra chuyện trước chính là Bạch lão quỷ chứ không phải là mình đâu.

Trong nhà của Bạch lão quỷ có tổng cộng ba gian phòng, căn phòng lớn là nhà bếp, một nhà kho và một phòng ngủ.

Lúc này, trong nhà bếp đang đốt một lò than bằng thép, phía trên là vò rượu cao lương đặc sản bản địa, trên bàn đặt một con gà quay, cá hấp, đậu phộng đậu hà lan đồ các kiểu.

Tôi chưa có ăn sáng, giờ này thật sự là đói lắm rồi. Nhìn đống đồ ăn trên bàn liền nhào tới chén không phanh, bắt đầu ăn uống chè chén tới bến.

Một bên ăn uống, một bên Bạch lão quỷ tường thuật quy định và những điều cấm kỵ của người vớt xác.

Vốn tôi chỉ nghĩ người vớt xác nhiều nhất cũng chỉ thử thách lá gan và khẩu vị của mỗi người thôi, bởi vì nhát gan không dám vớt, bụng yếu sẽ dễ nôn.

Nghe Bạch lão quỷ nói xong, tôi mới biết chén cơm này không dễ nuốt rồi, đây cũng là một nghề mất mạng như chơi luôn.

xác ở sông Hoàng Hà có rất nhiều loại, nhưng thường gặp nhất chính là xác trôi nổi.

Người sau khi chết tầm ba đến năm ngày thi thể sẽ tự động nổi lên mặt nước, xác nam nằm sấp, xác nữ nằm ngửa.

Đây là định luật tự nhiên, dựa theo cấu tạo sinh lý của nam nữ mà hình thành.

Nếu như gặp phải xác nam nằm ngửa đưa mặt lên hoặc xác nữ nằm sấp mặt ở dưới nước, loại xác này tuyệt đối không được vớt, đây không còn là xác nữa, mà nó là thi sát*.

(Thi sát có nghĩa là giữa cương thi và quỷ hút máu nhập vào tạo thành.)

Thi sát là bởi vì trong thi thể vẫn còn oán khí chưa giải trừ, nếu như vô tình vớt phải loại xác này, thì phải minh oan cho người đã mất, nếu không hoàn thành thì sẽ bị oán linh bám lấy.

Ngoại trừ xác trôi nổi, trong Hoàng Hà còn có một loại chính là xác đứng.

xác chết thẳng đứng trong nước, ngẫu nhiên còn ló đầu lên. Loại xác này đa số đều là xác có chủ, cũng chính là nói bị hà đồng* hoặc khỉ nước nhìn trúng rồi.

(Hà đồng có nghĩa là trẻ con chết đuối.)

(Khỉ nước là con lười trong truyền thuyết, tiếng trung là 水猴子 )

Người vớt xác thông thường sẽ không bao giờ dám vớt xác đứng, trừ phi đạo hạnh cao có thể đấu lại bọn nó.

“Tạ Lan cháu cũng đừng sợ quá, ta làm nghề này đã hai mươi năm, những thứ trong Hoàng Hà ngoại trừ Hoàng Hà Nương Nương thì ta đều đã từng gặp qua, khỉ nước cũng không biết triệt hết bao nhiêu con rồi.”

Thấy tôi nghe đến sắc mặt nghiêm nghị, Bạch lão quỷ sợ tôi chưa làm đã muốn rút lui nên đã vội vàng hứa hẹn đủ kiểu, nhưng lão đâu biết tôi vừa nghe lão đề cập đến Hoàng Hà Nương Nương liền phấn khởi ngay lập tức.

Khi tôi còn học cấp hai, có một bài văn tên là “Tây Môn Báo”, chính là nói về Hà Bá đón dâu, Hoàng Hà Nương Nương chính là đối tượng mà Hà Bá muốn đón về.

Trong xã hội thời đó, người dân vì muốn hiến bái Hoàng Hà Đại Vương, thường xuyên đem bò dê sống để hiến tế, kinh khủng nhất chính là hiến tế luôn cả người sống!

Chọn một cô nương khuê cát, diện mạo phải ưa nhìn, còn biết hát khúc, dùng tấm vải đỏ khoác lên người, quét một lớp dầu trẩu rồi cho chìm xuống đáy sông.

Hoàng Hà Nương Nương tuy cũng là quỷ, nhưng lại là một con quỷ diễm lệ hiếm có.

Chưa cưới mà chết, trong tâm còn sót lại những hối tiếc và uất hận, cho nên những câu chuyện dân gian liên quan đến Hoàng Hà Nương Nương đa số đều có dính líu đến tình cảm trai gái.

“Chú Bạch, bây giờ Hoàng Hà vẫn còn có Hoàng Hà Nương Nương sao?” Tôi hỏi lão.

"Thời nay, thế đạo biến thành Hoàng Hà Đại Vương chắc là không có nữa đâu, nhưng mà Hoàng Hà Nương Nương này là từ người sống bị bắt đi hiến tế, hàm oan mà thiên đạo không can thiệp, có thể là vẫn còn tồn tại."

"Vậy Hoàng Hà Nương Nương này phải nói sao đây, nếu lỡ gặp phải thì nên làm như nào?"

"Yên tâm đi, chúng ta chả gặp được đâu, Bạch gia tôi bốn đời vớt xác cũng chưa gặp qua Hoàng Hà Nương Nương nữa kia."

"Chuyện gì cũng đều có ngoại lệ mà, lỡ gặp phải thì biết làm sao?" Tôi không cam tâm nên đã hỏi cho tới.

"Hê hê, nếu cậu mà gặp phải thì dễ thôi, liều mạng rút ngắn vài năm dương thọ cưới về là xong ngay. Ngoài việc không thể sinh con thì cái gì cũng có thể làm được, bao cậu số hưởng, diễm phúc bất tận xài không hết nha."

Bạch lão quỷ nhe răng ra cười, toàn ăn nói linh tinh là giỏi…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK