Sang ngày hôm sau, tôi đi đến Huệ Tề Quán học đạo, vừa gặp Khương Tuyết Dương thì tôi đã bị phát hiện không có cấm bộ treo bên hông nữa. Mấy ngày trước tôi luôn đeo theo bên mình, cũng nghe quen tiếng vang của nó, lúc này không còn động tĩnh gì khiến tôi có chút không quen cho lắm. Khương Tuyết Dương hỏi tôi vì sao không đem theo cấm bộ, tôi không dám nói thật, chỉ đành nói mình không cẩn thận làm rơi mất rồi. “À, không sao, đợi đến lúc về núi Chung Nam...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.