Nước mắt của A Lê trong khoảng thời gian ngắn sẽ không thể ngừng rơi được, do mũi tên mà Khương Tuyết Dương trúng phải khi chết chính là A Lê bắn ra. Hôm đó là ngày sát sư, Khương Tuyết Dương lại là sư phụ của A Lê. “Người đã lớn như vậy còn khóc như một đứa trẻ, làm gì mà còn nửa điểm tôn nghiêm của Nguyệt Thần cơ chứ.” Khương Tuyết Dương vô cùng trìu mến nói. “Sư phụ, ở trước mặt người, A Lê vĩnh viễn là đứa trẻ.” A Lê cong đôi môi nhỏ nhắn, ủy khuất
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.