Sau khi cất kiếm, Lữ Thuần Dương xác định khí tức của tôi rồi từng bước tiến về phía tôi. Đi đến rõ ràng là một người, nhưng cho tôi cảm giác rằng đó lại là một thanh kiếm. Sát khí trong thanh kiếm vượt quá ngưỡng chịu đựng của tôi, lưỡi kiếm sắc bén làm tôi đau cả mắt, nước mắt cứ chảy ra không thể kiểm soát được. Thấy tôi rơi lệ, Thùy Họa đứng chắn trước mặt tôi. Bây giờ sát khí của Lữ Thuần Dương càng trở nên mãnh liệt hơn, thân thể Tử Thần bắt...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.