Lần này thoát chết, đối với tôi mà nói như đặt một tảng đá to trong lòng xuống đất rồi, còn đối với bản thân Kiêm Hà cũng là một điều đáng sợ. Cô ấy mới tỉnh lại nên thân thể vẫn còn yếu, tôi mặc dù rất muốn trò chuyện cùng cô ấy, nhưng lại sợ cô ấy sẽ hao phí tinh thần nữa, nên chỉ dặn dò vài câu rồi cùng Khương Tuyết Dương rời đi. Mới từ phòng cô ấy bước ra, vì tinh thần thả lỏng, nên vết thương bị dồn nén bấy lâu trong cơ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.