Mục lục
Cửu Long Kéo Quan
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch lão quỷ nói, người thường phục dùng Giao Nhân Lệ có thể định thần tịnh nhãn, nghiền nhuyễn rồi bôi lên mặt có thể duy trì dung nhanh vĩnh cửu, người tu đạo có thể dùng để luyện đan tăng tuổi thọ.

Mà đây không phải là điều quan trọng, cái quan trọng nhất chính là Giao Nhân Lệ không chỉ là chí bảo đối với người sống, mà đối với âm linh cũng vậy.

Âm linh vốn là linh thể hư vô phiêu dạt, có được đạo hạnh mới có thể hiển hóa âm thân.

Trong tứ bảo dưới nước, Long Dương Diên là vật chí dương, Giao Nhân Lệ là vật chí âm. Nếu như cho âm linh phục dùng Giao Nhân Lệ, không cần hao phí đạo hành để duy trì, càng có thể dùng âm thân để đi lại trong nhân gian.

Tôi vừa nghe lão nói liền lập tức phấn chấn tinh thần.

Thế là tôi vội hỏi lão nếu như Hoàng Hà Nương Nương có thể phục dùng Giao Nhân Lệ, có phải là tôi có thể quang minh chính đại cưới cô ấy về rồi không?

Bạch lão quỷ xáng ngay lên đầu tôi một phát đau điếng, nói tôi có thể sống qua tiết Hạ Nguyên hay không còn chưa biết được, vậy mà còn tâm trí nói chuyện tình trai gái ở đây.

“Haiz, có nhiều chuyện tôi luôn giấu cậu đến nỗi muốn đau cả tim, nhưng nếu như tôi mà kể cho cậu nghe thì tám phần đều sẽ có kết cục như Trần Thu vậy.” Bạch lão quỷ thở dài, nhìn tôi nói.

“Ờ… Chú Bạch hay là chú đừng có nói, ngày mai tôi vẫn còn muốn cùng chú đi gặp huệ nhãn của Phật gia nha.”

“Haha, thằng nhóc nhà ngươi tim cũng lớn lắm đó.”

Không phải là tôi tim tôi lớn, mà là trải qua bao nhiêu năm lãng tử sinh nhai ở Quảng Châu khiến tôi ngộ ra một chân lý - Sống cho hiện tại là trên hết.

Người đi đường không định sẵn được bước đi của ngày mai, có nhiều chuyện cứ nghĩ nhiều sẽ vô dụng. Vẫn là câu nói đó: Trốn không nhất định sẽ tránh được, đối mặt không nhất định sẽ không qua được.

Tối ngày hôm sau, chúng tôi dựa theo lời hẹn cùng Phật gia gặp nhau tại bờ sông.

Thuyền nát của Bạch lão quỷ rất nhỏ, nhiều nhất cũng chỉ lên được có ba người, cũng tức là tôi, lão Bạch cùng với Phật gia.

Vương Hán Sinh không an tâm khi một mình Phật gia đi với chúng tôi, nên đã đề nghị đổi chiếc thuyền lớn hơn để đi ra đó.

“Nếu như thuyền nào cũng đến được đàm Cửu Long, vậy thì năm lần bảy lượt ngươi đến cầu xin ta làm cái quái gì?” Bạch lão quỷ bất mãn nói.

Chiếc thuyền nát của Bạch lão quỷ là vật gia truyền bao đời, không biết dùng loại gỗ nào để đóng, những cây đinh trên thuyền rỉ đến nỗi nhìn không ra cây đinh nữa, nhưng vẫn rất kiên cố không một giọt nước có thể lọt vào, lắp thêm động cơ điện là lướt vun vút luôn chứ đùa.

“Chú Vương yên tâm, tôi tin Bạch tiền bối có thể chăm sóc tốt cho tôi mà.”

Nghe Phật gia nói thế, Vương Hán Sinh cũng không kiên quyết thêm nữa, nhưng vẫn sắp xếp một chiếc thuyền đi theo từ xa.

Hôm nay trăng tròn, sóng bạc đung đưa trong nước, khiến cho người ta cảm thấy an yên bình lặng, nhưng cảm giác này chỉ tồn tại khi chúng tôi chưa đến thủy vực của đàm Cửu Long mà thôi.

Ánh trăng dường như không chiếu rọi được khu thủy vực phía trước, mặt nước đen xì, thậm chí hơi nước bốc lên từ máy phát cũng là một màu tối đen như mực.

Lúc này, Bạch lão quỷ đưa tay cho ngừng chiếc thuyền đi theo phía sau, ngăn cản họ tiến về phía này, còn làm động tác bảo họ tắt hết toàn bộ bóng đèn.

Tôi cứ tưởng Bạch Hán Sinh sẽ cứng đầu đi theo vào đây, nhưng ai ngờ lần này hắn lại nghe lời đến thế, đúng là một chút cũng không dám mạo phạm luôn đó. Lúc này Bạch lão quỷ cũng tắt đi động cơ, chuyển sang dùng mái chèo.

Ngay khi tiếng ùn ùn của máy phát ngừng lại, nhất thời bầu không khí quỷ dị liền yên tĩnh đến lạ thường.

Mọi người trong thôn ai nấy đều truyền miệng, đàm Cửu Long thập tử nhất sinh, dù cho tôi từ nhỏ lớn lên bên cạnh sông Hoàng Hà đi chăng nữa cũng chưa từng đến đây bao giờ.

Nghe các bô lão trong thôn nói rằng, lúc phá tứ cựu, người của cục thủy lợi đã tổ chức một chi đội thợ lặn đến để khảo sát đàm Cửu Long, những người đi xuống đó liền mất tích không còn một bóng người, đến xác cũng không tìm thấy được.

(Phá tứ cựu: Phá trừ cựu tư tưởng, cựu văn hóa, cựu phong tục, cựu tập quán hoặc Phá tứ cựu, lập tứ tân là khẩu hiệu hành động của trào lưu Cách mạng văn hóa. Bốn điều cần tiêu diệt này là tất cả "tư duy cũ", tất cả "văn hóa cũ", tất cả "thói quen", tất cả "phong tục cũ" tại Trung Quốc.)

Chuyện này đã gây chấn động khắp vùng, đến bộ đội địa phương còn thấy khiếp đảm kia mà, họ tính dùng bom chìm cho nổ đàm Cửu Long, sau lại bị cấp trên xuống lệnh khẩn cấp cho dừng hành động đó chứ.

Từ sau sự việc này, đàm Cửu Long đã trở thành câu chuyện quỷ dị dân gian mà không ai dám đề cập đến, mà bên phía chính phủ cũng nhắm mắt làm ngơ, cứ xem như nơi này không hề tồn tại trên bản đồ vậy.

Hoàng Hà vạn lý, lưu vực rộng lớn, nếu tính từ diện tích chiếm địa mà nói, thì đàm Cửu Long chẳng qua chỉ là một chấm đen trên bản đồ, quả thực là có thể phớt lờ như không có.

Càng vào sâu thủy vực trung tâm của đàm Cửu Long, chiếc thuyền nát di chuyển càng chậm, động tác của Bạch lão quỷ càng lúc càng nặng trĩu, nhưng trong nước lại không có rong rêu gì cản đường cả.

Tôi cẩn thận quan sát mặt nước, phát hiện có gì đó bất thường. Hoàng Hà có tên như vậy là bởi vì nước đục có màu vàng sẫm, nhưng thật chất màu nước ở đây lại là màu đen, có vẻ như phía trên đã phủ một lớp dầu mỡ, đại loại là thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK