Tôi ngước nhìn A Lê bên trong vầng sáng rực rỡ, mà cô bé cũng đang nhìn về phía tôi. Vẫn là dáng người gầy gò nhỏ bé, bởi vì sống trong bóng tối không tiếp xúc ánh mặt trời nên da rất trắng, nhìn có vẻ dù quật cường nhưng cũng khiến người khác thương yêu. A Lê bước từng bước tiến về phía tôi, theo nhịp bước chân của cô bé, thân thể cô bé cũng càng lúc càng huyền ảo mơ hồ. Đợi đến khi cô bé tới bên cạnh tôi, chỉ còn lại một tia sáng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.