Tôi với Mộ Vân Phàm đi rất chậm, đợi khi nhìn thấy Trấn Nam Quan khuất đằng xa, câu chuyện và vướng mắc của tôi cũng được giãi bày hết. “Cả đời tôi chưa từng nghĩ tới có một ngày sẽ biết được tâm tư giấu kín trong lòng của Ma Đạo Tổ Sư, càng không ngờ do chính Đạo Tổ kể cho tôi nghe.” Nghe xong câu chuyện Mộ Vân Phàm cảm khái nói. “Vậy giờ cô đã hiểu nỗi khổ của tôi ở đâu chưa?” Tôi hỏi. “Đạo Tổ.” “Cô vẫn gọi ta là Tạ Nhị là được rồi.” Tôi ngắt lời
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.