Khu Hải Điến có một con đường tập trung các trường đại học. Ở đó có tám trường đại học là:
Đại học Hàng không Bắc Kinh, đại học Địa chất Trung Quốc, đại học Công nghiệp mỏ Trung Quốc, đại học Lâm nghiệp Bắc Kinh, đại học Y Bắc Kinh, đại học Dầu khí Trung Quốc, đại học Khoa học và Công nghệ Bắc Kinh và đại học Nông nghiệp Trung Quốc.
Một trường đại học đã có thể thúc đẩy sự nổi tiếng cho cả khu vực xung quanh, huống chi là tám trường.
Mà bọn họ lại có các trường trung học cơ sở trực thuộc, trường tiểu học trực thuộc và khu nhà ở cho người nhà của giáo viên. Vì vậy nên một khu vực tập trung các ngành dịch vụ đã được hình thành, trong đó bao gồm quán net.
Tối hôm đó, bên cạnh trường đại học Hàng không Bắc Kinh.
Giang Siêu đi tới quán net với bạn học. Bọn họ thuê hai máy. Những năm gần đây, các trường đại học cũng bắt đầu xây dựng hệ thống Internet trong khuôn viên trường của họ, nhưng tốc độ mạng rất chán đời lại có nhiều hạn chế, vì thế học sinh bình thường đa phần vẫn hay chạy đến quán net hơn.
"Chơi thật à?"
"Lên mạng thôi có gì mà chơi thật với chơi giả?"
"Nhưng mình không biết!"
"Mình dạy cậu! Lên đại học rồi mà không khác gì học sinh cấp ba thế? Phải ăn uống chơi bời chứ. Cậu cái gì cũng không biết thế không phải là lãng phí cả thời sinh viên à?"
Nhìn Giang Siêu có vẻ điêu luyện vậy thôi chứ thật ra cậu ta cũng mới tiếp xúc với máy tính cách đây không lâu.
Sau khi thi đại học xong cậu ta mới dùng thời gian nghỉ hè để bắt đầu học cách lên mạng. Cậu ta biết xem tin tức, biết chơi QQ, biết dùng chức năng ABC, đói rồi thì biết ăn cơm, trời mưa thì biết chạy vào nhà.
Mới đầu lúc vừa tới Bắc Kinh học đại học cậu còn rất lo lắng. Thủ đô là nơi dẫn đầu cả nước, luôn đi đầu xu hướng của thời đại, có khi nào người ở đó lại dùng tư thế khác để lướt web không? Kết quả nhìn một cái, ồ, còn đầy người không biết lên mạng kia kìa!
"Dùng số QQ mà mình cho cậu để đăng nhập, sau đó tìm kiếm. Cậu nhìn avatar của những người này mà sáng tức là họ đều đang online, đen thì là không có ở đây. Sau đó nếu cậu muốn kết bạn với ai thì tùy."
"Kết bạn với ai được?"
"Kết bạn với con gái chứ ai!"
"Ồ. . ."
Bạn học gà mờ 100% này dè dặt thực hiện từng bước, sau đó lại hết sức hưng phấn bấm gửi lời mời kết bạn cho mấy cái tên như "Sunshine Girl" "Bước Nhảy Nhẹ Nhàng" "Thiên Sứ Gãy Cánh".
Thế hệ sau chú trọng cái gì mà gọi video, chat nhóm. Bây giờ làm gì có những thứ đó. Mảnh đất Internet vừa được khai khẩn, những chồi non đầu tiên còn đang đâm chồi nảy lộc, chỉ cần tán gẫu trên mạng bằng bàn phím thôi cũng đủ khiến người ta vui mừng rồi.
"Ố ồ, đồng ý rồi này!"
"Để mình xem nào!"
Giang Siêu nghiêng đầu nhìn sang một cái, "Bước Nhảy Nhẹ Nhàng" đồng ý lời mời kết bạn. Cậu nói: "Cậu chào hỏi đi, cứ nói xin chào, hỏi người ta rằng quê cậu ở đâu, cậu bao nhiêu tuổi, có phải là học sinh không bla bla. . . Cứ nói chuyện là được!"
"Ui, cậu hiểu nhiều thật đấy!"
Bạn học nhìn sang với ánh mắt ngưỡng mộ, sau đó dùng một ngón tay trái, một ngón tay phải, bắt đầu gõ chữ bằng hai ngón tay.
Chậc!
Trong chốc lát cảm giác ưu việt bùng nổ trong lòng Giang Siêu. Cậu đăng nhập vào tài khoản, bắt đầu xem tin tức. Bạn học thỉnh thoảng quay sang nhờ giúp đỡ.
"PLMM nghĩa là gì?"
"Một em gái nghĩa là gì?"
"7456 nghĩa là gì?"
Giang Siêu lơ đãng trả lời. Cậu ta cảm thấy tin tức cũng không có gì thú vị. Đã vài ngày từ sau sự kiện ngày 11 tháng 9 xảy ra, truyền thông vẫn còn đang thảo luận về ảnh hưởng của sự kiện này. Mà trước mắt nhân dân cả nước đang tập trung chủ yếu vào việc Trung Quốc gia nhập WTO có gì thay đổi hay không.
Cậu ta xem tin tức một lúc rồi lại đăng nhập vào BBS thường hay thảo luận tiểu thuyết võ hiệp.
Với tư cách là một dân mạng mới chập chững vào đời, nguyên nhân lớn nhất mà cậu thích lên mạng chính là sự tự do.
Ở trên mạng có thể tự do giao lưu, tự do nói chuyện trời đất, tự do đọc tin tức. Đối với những sinh viên thường xuyên phải sống trong môi trường khép kín mà nói, Internet có sức hấp dẫn vô cùng lớn.
Sau một hồi thảo luận về vấn đề giữa Tây Môn Xuy Tuyết với Diệp Cô Thành ai lợi hại hơn, Giang Siêu đang định đăng xuất thì chợt nhìn thấy một bài viết mới, còn là một quảng cáo:
"Câu lạc bộ Hẹn Hò Trung Quốc lớn nhất toàn Châu Á!"
"Nam nữ kích tình, nhắn tin kết bạn, hẹn hò trong cùng thành phố!"
"Ở đây bạn không chỉ có thể tìm được người tình kiếp trước, còn có thể chờ đợi người có duyên nắm lấy sợi dây tơ hồng của bạn, thậm chí có thể gửi tin nhắn hẹn người trong mộng gặp mặt. . ."
"Tình yêu trên mạng chính là may mắn của kiếp này. Còn chờ đợi gì nữa, mau đến đón nhận cuộc gặp gỡ định mệnh của cuộc đời ngay thôi!"
Ồ?
Giang Siêu buông lỏng bàn tay đang định bấm vào dấu X. Nhắn tin hẹn hò à? Hẹn hò cùng thành phố? Chưa thấy thứ này bao giờ nha!
Làm mới một lần nữa, bên dưới lại có mấy câu trả lời:
"Tôi cũng muốn xem một chút, tìm bạn cùng đi."
"Cùng đi cùng đi!"
"Lầu trên cùng đi đi!"
Giang Siêu tùy ý trả lời một câu. Cậu theo địa chỉ truy cập vào một trang web. Đầu tiên là màu sắc tạo ra cảm giác rất dễ chịu, trang bìa đơn giản, không có bất kỳ thứ gì lòe loẹt. Phía trên cùng có hai chữ "Tình duyên" viết rất nghệ thuật, phía dưới là "Câu lạc bộ Hẹn Hò" .
Hai bên trái phải đều treo một cái quảng cáo, lần lượt là tải xuống hình ảnh và nhạc chuông của TOM và NetEase.
Những năm gần đây nếu phát hiện ra thứ gì mới mẻ ở trên mạng thì chẳng khác nào phát hiện một vùng đất mới. Giang Siêu nổi lên hứng thú, cậu bắt đầu mày mò vùng đất hoang này.
Bên cạnh có một cửa sổ đăng nhập.
Ở vị trí trung tâm có một khung ghi "Ngôi sao nổi tiếng" .
Vậy mà lại không phải là ảnh chân dung dạng hoạt hình giống như QQ mà là ảnh người thật. Có hai ngôi sao nổi tiếng, xếp ở phía trên gọi là "Tỷ Tỷ Búp Bê", còn có một dòng tư liệu viết là:
"Tôi đúng là phục mấy tên đàn ông này. Bọn họ dùng lời ngon tiếng ngọt để xin số điện thoại của tôi, sau đó vừa lấy được đã gọi ngay cho tôi. Gọi điện thoại thì cũng thôi đi, thế mà vừa gọi đến đã hỏi số đo ngực của tôi? Mẹ nó ! Số đo ngực bà là bao nhiêu thì liên quan quái gì đến mày? Bà lộ hay không lộ thì cũng liên quan quái gì đến mày ? Mày chưa từng thấy sữa à? Chưa thấy thì về nhà tìm mẹ mày đi! Biết thế nào gọi là nhắn tin hẹn hò không!"
Hàng khủng đến vậy sao?
Hai mắt Giang Siêu sáng lên. Cậu thi đỗ đại học nên trong nhà vừa mới mua cho một chiếc điện thoại di động. Trong lòng cậu có chút háo hức, vội vàng bấm vào trang cá nhân của " Tỷ Tỷ Búp Bê " này.
"30 tuổi, Bắc Kinh, chưa kết hôn, chiều cao 1m70, cân nặng 47kg. Nghề nghiệp người mẫu nội y, sở thích kết bạn."
"Điều kiện hẹn hò: Thích người đàn ông có thể chinh phục chị đây!"
"Số điện thoại: Du khách không thể thấy."
Sau đó còn có một chức năng cho thấy album ảnh, bên trong có hai tấm hình.
Như đã nói lúc trước, thời đại này có thể nhìn thấy ảnh của người khác là chuyện không dễ dàng gì. Giang Siêu liếc mắt nhìn một cái, hai mắt trợn to. Cậu ta "ồ" lên một tiếng, sau đó lập tức biến thành "ồ ồ ồ" !
Trong hai tấm hình này, một tấm là hình ảnh cô gái quỳ ở trên giường, bên dưới mặc quần bò bó sát, cái mông bị siết tròn trịa cong lên, phía trên không mặc áo, chỉ mặc một chiếc áo lót lớn màu đỏ sẫm. Cô ta vừa quỳ vừa nghiêng đầu nhìn, thân trên hạ thấp, thân dưới cong lên, khoe đường cong cơ thể một cách vừa e ấp vừa quyến rũ.
Tấm còn lại ở trong trạng thái rất tự nhiên, giống như đang giải lao giữa giờ làm việc, tùy ý ngồi trên ghế, tay cầm cốc uống nước, ngửa cổ, ưỡn ngực. Dường như có thể cảm nhận được nhu động của cổ họng và khuôn ngực phập phồng.
Mà những đồ lặt vặt vương vãi như túi xách hay tivi đang mở càng làm tăng thêm cảm giác chân thực.
"Wow!"
Hai mắt của Giang Siêu nhìn chằm chằm vào đống thịt kia. Không phải là cậu ta chưa từng xem phim x, nhưng phim x chỉ là diễn, còn cái này là thật đấy!
Hình ảnh không thể bình luận, nhưng hội viên có một ô để lại lời nhắn riêng, hiển thị có 829 lời nhắn.
Mặc dù Giang Siêu đã nhìn rất lâu, nhưng chỉ đứng ở góc độ đánh giá mà thôi. Cậu ta không hề có ý định giao lưu với cô gái này. Cậu trở lại trang chính, tiếp tục mày mò, sau đó đã nhìn thấy ngay ngôi sao nổi tiếng thứ hai.
Cô Gái Mỉm Cười!
Tư liệu viết: "Thật muốn tìm một người cùng đi xem phim."
Giang Siêu vào trang cá nhân của cô, trong đó hiển thị: "19 tuổi, Bắc Kinh, chiều cao 1m67, cân nặng 41. Nghề nghiệp học sinh, sở thích đọc sách, đi du lịch và xem phim."
"Điều kiện hẹn hò: Ừm, cũng không có điều kiện gì, thích người bạn có thể trò chuyện được."
"Số điện thoại: Du khách không thể nhìn."
Cũng có một album ảnh, bên trong có ba tấm hình.
Khung cảnh là ở bên một bờ sông, có bình minh đang lên, cỏ dại tươi tốt và du thuyền cập bến. Cô gái nhìn vào ống kính cười tươi, áo sơ mi caro đơn giản và chiếc quần xắn gấu để lộ ra hai bắp chân trắng nõn nà.
". . ."
Giang Siêu bấm vào, nhìn một cái là cậu biết, hỏng rồi!