Nam Nữ Đặc Biệt của Net Ease bắt đầu năm 2001, năm 2003 có được 1. 5 triệu hội viên, mỗi người 10 đồng, tính ra doanh thu cũng được hơn 10 triệu.
Nhưng mà huy hoàng chẳng được mấy năm.
Theo sự lụi tàn của SP, hình thức Internet cũng phổ biến hơn, vì vậy dần dần không có ai tham gia nữa. Tiếp sau đó là sự nổi lên của các trang web như Lily. com, Zhenai. com.
Diêu Viễn nhìn kết cấu của trang Nam Nữ Đặc Biệt, tùy ýliếc qua một cái đã phát hiện công năng "Bạn bè thân thiết".
Trừ cái tên khác còn lại cách chơi cũng giống "Bạn thân"y đúc!
Hắn không hề kích động. Vốn dĩ mấy thứ này cũng không phải do bản thân tạo ra. Đó đều là kinh nghiệm từ đời trước, cho nên hắn không nảy sinh cảm giác tức giận về vấn đề đạo đức hay hùng hồn chỉ trích kẻ khác đạo nhái gì cả. . .
20 năm sau, nếu như bạn muốn tạo ra sản phẩm trong sự lũng đoạn bởi độc quyền thì bạn bắt buộc phải trải qua tổng hợp các thể loạiăn cắp ý tưởng, thu mua, chèn ép. Đánh xong mà vẫn chưa chết thì mới được coi là đứng vững.
Bây giờ vẫn còn tốt một chút, nhưng chỉ là tương đối thôi.
Diêu Viễn cân nhắc cách để giải quyết chuyện này. Đầu tiên, không cần nghĩ tới chuyện khởi tố, tiếp đến là nền tảng của bản thân quá yếu, chỉ là một tin nhắn SMS, thậm chí các kênh thanh toán cũng là vay mượn từ SP.
Nếu như phát minh ra công năng mới thì chẳng khác nào dâng tiền cho người khác.
". . ."
Diêu Viễn tính toán một chút, quyết định chiếm vài món hời trước rồi nói sau.
Mình phải đi lừa bịp. . . phiphi. . . phải dùng tình cảm để đánh động lòng người, dùng lý trí để cảm hóa chúng sinh, dùng cái lưỡi hoạt bát của mình để thuyết phục người ta chi ít tiền đền bù.
Nhưng mà muốn lừa người khác. . . phi phi. . . muốn thuyết phục người khác, mà chỉ nhắm vào mỗi Bạn thân thì chưa đủ.
Hắn lập tứcliên hệ với Diêu Tiểu Ba.
"Chúng ta thêm một công năng mới."
"Lại thêm nữa á? Như vậy là nhanh quá rồi, vừa mới làm hoạt động rút thưởng xong."
"Thế kỷ mới làm cái gì cũng phải nhanh chứ. Công năng mới như thế này. . ."
...
NetEase, tổ chuyên mục Nam Nữ Đặc Biệt.
Tiền Văn Thịnh nghe thuộc hạ báo cáo từng thông tin:
"Đấu giá của chúng ta trên Baidu đã xếp hạng nhất rồi, trước mắt chỉ thấy tăng thêm một chút. Nhưng mà tôi kiến nghị vẫn nên tiếp tục đầu tư, bởi vì Baidu coi đây là nghiệp vụ hạch tâm, nhất định sẽ ra sức phát triển. Tôi cũng đã xem kĩ hiệu quả dẫn lưu của Baidu rồi."
"Nam Nữ Đặc Biệt đã tung rađược 5 ngày, hội viên chính thức vượt hơn 2 nghìn, hoàn thành được mục tiêu khởi đầu."
"Chúng tôi đang góp nhặt ý kiến phản hồi của hội viên và đang cố gắng để cải thiện tốt nhất."
Tiền Văn Thịnh gật đầu vui vẻ. Sắp xếp từng chuyện xong, anh ta lại mở trang Nam Nữ Đặc Biệt ra, càng xem càng thấy sung sướng. Dẫu sao đây cũng là lần đầu bản thân phụ trách một hạng mục, khởi đầu như vậy rất không tệ.
NetEase là một trong ba cổng thông tin lớn, lưu lượng thì không cần phải nói nữa.
Câu lạc bộ rất náo nhiệt, chốc lát lại có một hội viên đăng kí, tin tức về các cuộc hẹn hò cũng được đổi mới liên tục. Mọi người đều tham gia rất nhiệt tình.
Tiền Văn Thịnh nhìn cả nửa ngày, dừng một chút rồikhông nhịn được mà lại nhớ đến Câu Lạc Bộ Hẹn Hò kia.
Thế là tên này lại lén lút đăng nhập vào đó. Kết quả vừa mở trang web ra đã nhìn thấy một thông báo rất lớn: "Công năng Kết duyên chính thức ra mắt! Internet như sợi dây liên kết, hãy quý trọng đoạn nhân duyên này, mau đến Kết duyên cùng cô ấy/ anh ấy đi nào!"
Cái trò gì đây?
Tiền Văn Thịnh chả hiểu chuyện gì. Anh ta bấm vào để tìm hiểu. Anhta đăng kí trở thành hội viên.
"Nếu như bạn đã tìm được người tình trong mộng của mình thì có thể yêu cầu "Kết duyên". Phương thức cụ thể như sau: "Hai người đồng thời xin "Kết duyên", nhập vào tên của đối phương, trả lời câu hỏi để khảo nghiệm sự ăn ý. Nếu thông qua sẽ được phần thưởng, bao gồm: màu sắc tên người dùng độc đáo, tư liệu hiển thị riêng biệt, huy hiệu "Kết duyên". . ."
Vèo!
Tiền Văn Thịnh hít vào một hơi. Tên đứng đầu trang webnày không phải thông minh thường đâu mà là vô cùng thông minh đấy!
Kết duyên này không chỉ gia tăng độ hấp dẫn mà còn tăng cường thời lượng sử dụng của người dùng. Hơn nữa loáng thoáng đâu đó Tiền Văn Thịnhcòn cảm thấy một cách chơi ở trình độ khác. Giống như bản thân chỉ cần xuyên qua được cánh cửa này thì sẽ có thể như các chép vượt Long Môn, thăng quan tiến chức.
Nhưng mà trình độ của anh ta có hạn, nghĩ nát óc cũng không lần ra được manh mối gì.
Nhưng mà công năng Kết duyên này khiến cho Tiền Văn Thịnh lần nữa nảy sinh lòng tham. Anh ta chỉ cân nhắc một chút rồi lập tứcgọi nhân viên kĩ thuật đến: "Chúng ta thêm một công năng nhỏ nữa. . ."
...
"Mùa thu ở Bắc Kinh lạnh quá, em chú ý giữ ấm, đừng để bị cảm lạnh nhé."
"Ừm, ngày mai em sẽ đi mua áo lông. Phương Bắc đúng là lạnh quá. Ở quê em bây giờ vẫn còn nóng đấy."
"Ài, thật muốn đến vùng sông nước Giang Nam của em quá, đáng tiếc là không có cơ hội."
"Sao lại không chứ, em có thể đưa anh đi mà!"
"Được, anh mong đợi ngày này lâu lắm rồi, hi hi hi ~"
Trong tiệm net, Giang Siêu đang trò chuyện sôi nổi với nữ thần. Cậu ta xoắn xuýt một hồi lâu, cuốicùng vẫn hỏi một câu: "Thật ra anh có câu này muốn hỏi em lâu lắm rồi. Anh cảm thấy chúng ta cũng coi như là bạn, tại sao em lại không chấp nhận để anh trở thành bạn thân với em?"
". . ."
Bên kia im bặt.
Giang Siêu khó khăn lắm mói lấy được dũng khí, cậu lại hỏi tiếp: "Hay là nói em không coi anh là bạn?"
". . ."
Đối phương tiếp tục im lặng, hình như là offline rồi.
Ài!
Giang Siêu thở dài, như vậy là sao chứ? Tại sao? Tại sao lại như vậy?
Cái tên "Cô Gái Mỉm Cười" ở trong câu lạc bộ đã trở thành một biểu tượng, biểu tượng của thanh xuân ngọt ngào, tất cả đều hoàn hảo. Không biết có bao nhiêu người muốn trở thành bạn thân đầu tiên của cô ấy.
Nhưng đáng tiếc chưa có ai thành công.
Hôm nay cũng coi như là có một bước đột phá, đối phương vậy mà lại lặn mất tăm.
"Em đang chạy trốn điều gì chứ?"
"Hay là em có điều gì khó khăn? Em cứ nói ra đi, anh sẽ giúp em!"
Trái tim của chàng trai Giang Siêu bị chạm tới. Cậu ta cảm thấy khó chịu mà không biết phải làm sao. Cậulơ đãng liếc nhìn bảng tin hệ thống.
"Tôi lên mạng được 3 năm, cũng xem như là dân mạng lão làng rồi. Tôi đã chứng kiến rất nhiều trang web nhỏ, đại bộ phận đều chỉ kiếm được chút lợi nhỏ đã cảm thấy thỏa mãn, không muốn phát triển nữa.
Cần phải biết, ngành công nghiệp Internet không giống với những ngành khác, mỗi ngày đều có sự thay đổi, không chịu phát triển thì sẽ bị tụt hậu. . . Nhưng mà câu lạc bộ này tôi dám nói, sự tiến bước của nó khiến tôi không theo kịp."
"Đúng vậy đúng vậy, cả ngày nghĩ đủ thứ trò cho chúng ta chơi. Cách mấy hôm lại nghĩ ra một công năng mới. Lúc đầu tôi chỉ muốn hẹn hò một buổi, không ngờ bây giờ có tình cảm luôn rồi."
"Tình cảm cái khỉ gì, cậu chỉ là muốn khoe khoang huy hiệu thôi!"
"Ha ha ha, tôi mới nhìn lúc nãy, huy hiệu Kết duyên mới chỉ được phát ra 12 cái. Tại hạ bất tài, chỉ lấy được 1 cái thôi!"
"Mấy người có để ý không, huy hiệu Kết duyên này không phân biệt giới tính."
"Hả? Ý cậu nói vậy là sao?"
Giang Siêu vui trở lại. Phiền muộn trong lòng cậu cũng đỡ hơn một chút.
Cậu ta giống với nhiều thành viên khác, lúc đầu chỉ muốn chơi cho vui, không ngờ có tình cảm lúc nào chẳng hay, mấy ngày nay không đăng nhập sẽ cảm thấy khó chịu. Mà lúc này cậu lại nhìn thấy được một chủ đề:
"Mẹ kiếp tôi phục rồi, Nam Nữ Đặc Biệt lại copy Kết duyên nữa rồi!"
"Lúc nãy tôi dạo một vòng, phát hiện Nam Nữ Đặc biệt cũng thêm một công năng mới, gọi là "Thiên duyên tiền định", chính là đổi một cách gọi khác của Kết duyên!"
"Sao chép một lần vẫn chưa đủ lại còn muốn sao chép lần nữa, sao mà không biết xấu hổ như vậy chứ?"
Tin nhắn trả lời tăng nhanh lên mười, từ mười lên trăm. Bất kể ai đang online đều vào mắng một câu.
Có người còn kêu gọi đi mắng NetEase, có người gào to chủ trang, có người bày mưu tính kế. Giang Siêu cũng rất tức giận, mắng hai câu liên tiếp rồi gửi đến chủ trang:
"Lại bị sao chép nữa rồi, thật là hèn hạ! Chủ trang xem có thể khởi tố được không? Chúng tôi đều sẽ ủng hộ!"
Mọi người đều rất căm phẫn, nhưng chẳng nghĩ ra được cách gì hay, trên miệng toàn là những lời ủng hộ.
...
"Anh, không thể để như vậy được nữa!"
Tiếng Diêu Tiểu Ba vô cùng kích động phát ra trong loa. Cậu ta nói: "Chúng ta ra cái nào, bọn họ liền sao chép cái đó. Trang web lớn nhiều lưu lượng như vậy mà cũng cướp chút đồ với chúng ta, trang web nhỏ thì phải chịu bị ức hiếp như thế à?"
"Cậu nhỏ tiếng chút đi, tai anh sắp điếc rồi đây này."
"Sao em có thể nhỏ tiếng được, đây là sản nghiệp của chúng ta đấy! Hay là chúng ta đi tố cáo đi?"
"Tố cáo thế nào?"
"Tố cáo bọn họ sao chép, chứng cứ rành rành ra đó còn gì!"
"Cậu có biết chi phí khởi kiện tốn kém bao nhiêu không, có biết mất bao nhiêu thời gian giải quyết không? Người ta chi nổi nhưng chúng ta thì không chi nổi."
"Vậy vậy vậy. . ."
"Được rồi, cậu đừng lo chuyện này nữa."
Diêu Viễn cúp máy. Diêu Tiểu Ba nhìn ống nghe. Cậu nhíu mày hồi lâu rồi đột nhiên cảm thấy hơi thất vọng. Cậu ta cảm thấy Diêu Viễn đang sợ hãi, hoặc là không biết làm thế nào nên đành mặc kệ.
Như vậy làm sao được chứ. Đây là do mình khổ cực làm ra cơ mà!
Với kinh nghiệm xã hội và đầu óc ít ỏi đáng thương của mình, Diêu Tiểu Ba suy nghĩ hồi lâu rồi vỗ tay một cái: "Đúng rồi, nhờ truyền thông bóc phốt họ!"
Cậu ta lập tức tìm số điện thoại đường dây nóng của một vài tờ báo, gọi cho từng người, nói rõ sự tình.
Sau đó thì ngồi chờ thôi. Tìm được 5 người, 3 phóng viên trả lời, 2 người hỏi tình hình cụ thể, trong lời nói cho thấy chả có ý định gì.
Chỉ có một người hình như muốn giúp. Diêu Tiểu Ba dấy lên hi vọng, hỏi: "Anh phóng viên à, anh nhất định phải bóc phốt chuyện này. Bọn sinh viên chúng tôi khởi nghiệp không dễ dàng gì."
"Không vấn đề gì, tin tức này cũng khá mới mẻ, có thể sẽ viết được bản thảo đấy."
"Vậy thì tốt quá! Anh nhất định phải viết đăng lên mạng, chúng tôi là bên bị hại, Câu Lạc Bộ Hẹn Hò."
"Cậu còn muốn viết tên nữa à?"
"Sao vậy?"
"Nếu viết tên thì là một vấn đề khác rồi. . ."
Phóng viên đột nhiên hưng phấn, nói: "Bài viết như thế này thông thường không để tên, bởi vì sẽ bị nghi ngờ là quảng cáo. Nếu như muốn viết tên, vậy thì cần phải. . . cậu hiểu chứ?"
Lòng Diêu Tiểu Ba nguội đi một nửa.
Diêu Tiểu Ba rút ra được một bài học trước giờ chưa từng biết. Nếu muốn để tên thì cần phải bỏ tiền, vậy bên NetEase cũng bỏ tiền thì có phải sẽ không cần viết tên lên nữa?
Nghĩ đến đây, Diêu Tiểu Ba căm phẫn vô cùng. Trang web nhỏ thực sự chỉ có thể bị người ta ức hiếp thôi sao?
...
"Chào buổi sáng, Diêu quân sư!"
"Chào buổi sáng, chủ nhiệm!"
Mới sáng sớm, Diêu Viễn đã vác ba lô lảo đảo đến chỗ làm. Mấy phóng viên đều chưa đến, chỉ có Giai Giai ngồi ở đó.
"Người đâu cả rồi?"
"Bọn họ đi Ninh Ba tác nghiệp hết rồi."
"Ninh Ba? À, giải Kim Kê, sao chị không đi?"
"Tôi phải tọa trấn ở đây!"
Vu Giai Giai vươn vai, tâm tình chán nản nói: "Lại nói giải Kim Kê thì có gì hay ho, năm nào cũng đều chia thịt."
Diêu Viễn cười, tùy tiện đến chỗ một chiếc máy tính ngồi xuống. Hắn đăng nhập vào QQ rồi liên hệ với quản trị viên tin nhắnSMS, bắt đầu chất vấn: "Người anh em, các người cũng quá đáng lắm đấy!"
"Cái này, ực, thực sự là khó xử lý."
Quản trị viên rõ ràng đã biết chuyện, anh ta ngại ngùng nói: "Chúng tôi phân chia thành hai bộ phận, tôi chỉ phụ trách duy trì tin nhắn SMS, không quản được mấy chuyện đó. Chỉ có thể nói xin lỗi anh.
Nhưng mà anh cứ yên tâm, tôi đã xem số liệu của Hẹn Hò Kết Duyên, thu nhập khá là ổn định."
"Không phải là chuyện có ổn định hay không. Các người làm như vậy là đang chèn ép sự phát triển của trang web nhỏ. Thời gian dài rồi ai sẽ tình nguyện phát triển cái mới nữa?"
Đúng vậy, triệt tiêu sự khai phá!
Nhưng mà trang web nhỏ khác cũng không làm nội dung giống các người, người ta đều là hốt được một mớ thì chạy mất rồi!
Quản trị viên vô tội bị mắng nhưng vẫn phải nhẫn nhịn. Diêu Viễn phát tiết một hơi xong thì nói: "Thế này, anh cho tôi số điện thoại của người quản lí chuyên mục Nam Nữ Đặc Biệt đi."
"Người anh em, có gì từ từ thương lượng, anh đừng kích động."
"Tôi không kích động, tôi chỉ muốn nói chuyện với người ta thôi."
"Nhưng mà tôi, cái này. . ."
"Không ai biết là anh cho đâu, anh mà không đưa thì tôi sẽ kết thúc hợp đồng."
"Đừng, đừng!"
Hẹn Hò Kết Duyên là một trong những tin nhắn SMS kiếm được nhiều tiền nhất NetEase, quản trị viên không có cách nào đành phải đưa số điện thoại cho hắn.
Diêu Viễn cầm điện thoại đứng lên, lẳng lặng đi đến một lối thoát hiểm và bấm số.
Điệu thoại reo một hồi đối phương mới bắt máy: "Alo? Xin hỏi ai đấy?"
"Tiền Văn Thịnh phải không?"
"Là tôi, ai đấy?"
"Câu Lạc Bộ Hẹn Hò."
". . ."
Đầu dây bên kia trầm mặc vài giây, hỏi: "Cậu muốn gì?"
"Tôi chỉ muốn nói, chúng tôi lập nghiệp không dễ dàng, có chút thành tích càng khó khăn. Không giống như trang web các người có tiền có quan hệ, muốn làm gì thì làm cái đó.
Chúng tôi không dám phạm sai lầm, mỗi bước đi đều cẩn thận từng li từng tí. Chúng tôi cố gắng hết sức cũng chỉ vì để thu hút nhiều khách hàng hơn. Chúng tôi mất mấy ngày mấy đêm mới nghĩ ra được một thứ mới mẻ. Kết quả,các người muốn lấy thì lấy, muốn dùng thì dùng, có loại người như các người sao?"
"Cậu em, tôi nghe giọng còn trẻ nên gọi cậu một tiếng cậu em vậy."
Tiền Văn Thịnh khẳng định sẽ không nhận lỗi, cho dù là sai thật cũng sẽ không nhận. Nhưng dẫu sao anh tacũng xuất thân từ một tay mơ, trong lòng cũng có chút đồng cảm. Anh cố gắng bình tĩnh nói:
"Việc này không có đúng sai. Nhìn thì có, nhưng quả thực là không có. Bởi vì cạnh tranh chính là như vậy, cậu ăn tôi, tôi ăn cậu, không ai khách sáo với ai."
"Vậy là anh không có ý định thu hồi đúng không?"
"Tại sao tôi phải thu hồi? Cậu là Bạn thân, tôi là Bạn bè thân thiết, cậu là Kết duyên, tôi là Thiên duyên tiền định, những điều này không đủ chứng cứ pháp luật. Sao cậu có thể bắt tôi thu hồi?"
"Anh không sợ tôi tố cáo anh, bóc phốt anh à?"
"Khà khà, cậu em, cậu còn quá trẻ. . ."
Tiền Văn Thịnh đắc ý, dứt khoác nói rõ một lần: "Tôi thấy cậu cũng không dễ dàng nên mới nói với cậu mấy câu, nếu là người khác tôi căn bản cũng lười để ý. Nếu như cậu cảm thấy có tác dụng thì cứ việc làm. Tôi chỉ có thể cố khuyên cậu một câu, thương trường như chiến trường, đừng có ngây thơ quá."
Ài!
Diêu Viễn thở dài, tại sao lại có một số người thích giở trò lưu manh, nói tiếng người lại không chịu nghe cơ chứ?
Nếu anh đã không muốn làm ngườitử tế, vậy thì tôi cũng chả cần lịch sự chi nữa.
"Hai điều kiện, thu hồi thứ hàng nhái của anh và tăng tỷ lệ phân chia của các tin nhắn SMS." Diêu Viễn nói.
"Đồ thần kinh!"
Tiền Văn Thịnh đã không muốn để ý đến Diêu Viễnnữa. Ngay khi hắn ta định cúp máy, đột nhiên lại nghe đầu dây bên kia nói: "Tốt nhất là anh nên đồng ý đi, nếu không ngày nào tôi cũng tìm 100 người gọi điện thoại cho anh, tố anh đạo nhái!"
"Hừ!"
Tiền Văn Thịnh chẳng thèm để ý.
"Tôi tìm 100 người phát tin khiêu dâm cho anh mỗi ngày, tố các người có nội dung khiêu dâm!"
"Cậu dám!"
Tiền Văn Thịnh biến sắc.
"Tôi tìm 100 người phát bài phản động lên NetEase, tố các người muốn lật đổ chính quyền!"
"Khốn khiếp!"
Tiền Văn Thịnh mắng một tiếng.
"Tôi tìm một đám ông bà già mỗi ngày đến ngồi trước cửa công ty các người, tố ông chủ các người hãm hiếp con cháu bọn họ!"
Tiền Văn Thịnh mặt mày xanh lét! ! !
"Mẹ!"
Diêu Viễn chửi thề một tiếng, mẹ kiếp, sao cứbắtngười ta phải làm lưu manh như thế chứ!