Tang Thiên Thạc có chút thế lực ở Bắc Kinh.
Kết quả là sau này bị vướng vào tin đồn thất thiệt, gặp phải chuyện lùm xùm,chuyện đáng chú ý nhất là đánh Mai tiểu thư.
Nghe nói Mai tiểu thư có một người em họ là ca sĩ muốn tổ chức một buổi gặp mặt người hâm mộ ở Bắc Kinh. Đang lúc người em họ này tập luyện thì bị một đám côn đồ lao tới, chẳng nói chẳng rằng đập phá đồ đạc.
Lí do là: tổ chức buổi diễn ở thành phố đều phải thuê đồ ở chỗ Tang Thiên Thạc, vậy mà cậu ta lại đi thuê ở chỗ khác.
Bởi vì Tang Thiên Thạc debut từ rất sớm, nhiều năm như vậy đã tích lũy được không ít nhạc cụ tốt. Đây cũng là một trong những nguyên nhân ông ta mở quán bar, cốt là để có chỗ chứa.
Thiết bị nhiều rồi thì nghĩ cách kiếm tiền, cho người ta thuê.
Chuyện vừa xảy ra, Mai tiểu thư hẹn Tang Thiên Thạc đến quán bar Lạc Anh gặp mặt, mùi thuốc súng nồng nặc. Mai tiểu thư bị ăn một cái tát, nhưng cô ta có chỗ dựa, quan hệ thâm tình với một đại công tử đỉnh cấp.
Thế nào là đỉnh cấp?
Chính là muốn ngoại hình có ngoại hình, muốn xé trời cũng không khó khăn gì.
Thế là tên này đã giúp cô ta báo thù, đủ mọi thể loại quen thuộc trong mấy câu truyện xả stress. Tang Thiên Thạc đến xì hơi cũng không dám.
Chuyện này thật giả khó phân biệt, tin tức lan truyền cứ như được tận mắt chứng kiến. Nhưng mà theo như tuyến thời gian trong câu chuyện này thì vụ việc xảy ra vào năm 2004, lúc đó Mai tiểu thư còn chưa gặp được quý nhân cơ. . .
Cho nên nghe chơi thì được.
Nhưng mà không quan tâm thật giả thế nào, đoàn khúc nghệ của Tang Thiên Thạc ở Bắc Kinh, quán bar, ban nhạc ngầm và đủ loại côn đồ lưu manh địa phương đích thực là có chút lực ảnh hưởng.
". . ."
Diêu Viên trước nay không phải là tên há miệng mắc quai. Hắn uống một bình rượu ngoại quốc giá mấy trăm đồng nhưng trong lòng sớm đã muốn moi chuyện lùm xùm đó của Tang Thiên Thạc ra một lần.
Sau đó hắn tìm kiếm khắp nơi, rất nhanh đã tới gần chỗ sân khấu, liếc nhìn một tên đàn ông có vẻ mặt hung tợn. Thi thoảng có một vài đàn em đến ra vẻ nịnh bợ, đoán chừng địa vị của tên này cũng không thấp.
"Đó chính là Lã Thường Xuân sao?"
Diêu Viễn cười cười. Lã Thường Xuân là người Đông Bắc, được Tang Thiên Thạc mời đến xem buổi diễn, Song Hoa Hồng Côn.
Năm trước Tang Thiên Thạc hợp tác với người khác ở Lang Phường mở quán bar, rất nhanh đã xảy ra tranh chấp. Lã Thường Xuân cùng đàn em đi đánh nhau, đánh chết mấy người, bản thân cũng bị truy nã.
Dưới sự bao che của Tang Thiên Thạc, gã ta thay tên đổi họ, tiếp tục làm việc xấu. Sau đó gã ta cũng bị bắt, trực tiếp khai ra Tang Thiên Thạc, về sau bị kết án 6 năm tù.
Đây đã trở thành vụ việc chấn động một thời "Tang Thiên Thạc liên quan đến một băng nhóm xã hội đen!"
Lại nói giữa những năm 90 đến năm 2010, đây chính là thời điểm ngành giải trí trong nước phát triển đồng thời cũng rất hỗn loạn. Nền công nghiệp giải trí là một miếng bánh lớn, mà bánh thì ắt có kẻ giành ăn, suy ra cần phải có bảo kê.
Cho nên mới có nhiều minh tinh và lão đại kết thân, hoặc là tự mình nuôi mười mấy hai mươi tên thuộc hạ dưới trướng cũng không có gì ngạc nhiên.
Diêu Viễn vẫn quan sát Lã Thường Xuân. So sánh với sức chiến đấu của ông chú, nếu muốn đánh nhau. . . à, không đúng, nếu thật sự đánh nhau thì cần phải kéo ông chú ra ngoài, sau đó mới đánh.
"Đánh lại a!"
Hắn nghĩ tới đám anh em làm hậu đài của ông chú, người nào người nấy đều là nhân tài.
"Chào cô phóng viên, đợi lâu rồi!"
Hai người ngồi xuống được một lát cuối cùng Tang Thiên Thạc cũng đến. Nhìn ở khoảng cách gần trông ông ta càng mập mạp, nhìn chính diện không thấy được lỗ tai, bởi vì mặt quá bự.
Vu Giai Giai thật sự đến đây để phỏng vấn. Cô lấy ra một quyển sổ, thì ra là phiếu bình chọn "Mười ngôi sao lớn tai tiếng trong giới ca sĩ trong nước" do một trang web nào đó làm ra.
Cư dân mạng bỏ phiếu, kết quả bầu ra có Tang Thiên Thạc và Thái Quốc Khánh trong danh sách.
"Kiểu lăng xê thế này vô cùng nhạt nhẽo. Các trang web chỉ muốn dựa vào mấy cái này để nâng cao lượt truy cập. Bạn tốt hay không không quan trọng, ai bị chọn trúng thì ráng chịu."
Tang Thiên Thạc nghiêm túc nói: "Tôi đã hỏi qua luật sư rồi, ngài ấy nói việc này xâm phạm đến danh dự và hình ảnh của tôi. Tôi muốn trang web phải công khai nhận lỗi."
"Chỉ xin lỗi thôi à?"
"Không thế thì còn làm gì nữa?"
"Tin tức này đến chó còn chẳng muốn nhìn."
Vu Giai Giai nghĩ một hồi, nói: "Ông cứ trực tiếp tố cáo đi. Bây giờ ra tòa mới có thể nổi tiếng. Sau đó ông yêu cầu phí tổn thất tinh thần, bày tỏ muốn quyên góp cho dự án Hy Vọng, hiến dâng tấm lòng yêu thương."
"Không hổ là phóng viên Vu, vậy thì cứ nghe theo cô!"
Tang Thiên Thạc giơ ngón cái, sau đó tiếp tục làm việc.
"Cả ngày chỉ làm mấy chuyện vặt vãnh!"
Vu Giai Giai cất vở, vô cùng buồn chán nói: "Cho nên cậu biết vì sao tôi lại chẳng có tí tinh thần nào rồi chứ?"
"Tôi hiểu, tôi hiểu, tính kích thích của nghề báo đã hoàn toàn không thỏa mãn nổi sự nổi loạn trong chị rồi."
"Hơ, đời không như là mơ. . ."
Vu Giai Giai ngáp một cái, hỏi: "Không phải cậu nói đến làm việc sao, ở đâu vậy?"
"À đúng rồi."
Diêu Viễn đảo mắt nhìn quanh, vỗ lưng một vị khách nữ ở bàn bên, nói: "Này, mỹ nữ!"
Cô gái quay đầu nhìn lên: "Tôi không mua đĩa."
Cái quái gì vậy?
"Có một vụ làm ăn nhỏ lãng phí chút thời gian của cô, chỉ hai phút.
Tục ngữ nói Internet như một sợi tơ liên kết, hãy trân trọng đoạn duyên phận này. Nhìn thấy cô trể tuổi thời thượng thế này, chắc chắn là biết lên mạng rồi, cũng chắc chắn là đã có QQ. Nhưng nói chuyện nhiều trên QQ khó tránh khỏi sẽ gặp phải lừa đảo. Tôi thấy trên bàn cô có điện thoại Motorola, cái máy này là style mới, 4500 đồng, nhạc chuông hợp âm, hấp dẫn chói mắt giống như cô vậy. Tôi có thể khiến chiếc điện thoại này của cô phát huy hết công năng của nó. Cô đã nghe nói đến Câu Lạc Bộ Hẹn Hò chưa?"
"Chưa, chưa nghe."
Ánh mắt và đầu óc của cô gái đều đang mù mịt.
"Chưa nghe cũng không sao. Xã hội đang phát triển, khoa học kĩ thuật cũng không ngừng tiếng bộ. Bây giờ là thời đại mới của hẹn hò qua nhắn tin, tiện lợi hơn QQ nhiều, càng uyển chuyển hơn gọi điện thoại. Thích hợp nhất cho lần đầu gặp gỡ nhau trong biển người mênh mông. Cô xem thử hình ảnh trang chủ câu lạc bộ của tôi này, đã có đến 10 000 hội viên rồi. Cô nói chuyện trên QQ đã nói qua được 10 000 người chưa? Chắc chắn là chưa rồi! Nhưng mà điều này có thể dễ dàng thực hiện ở nơi đây, hơn nữa còn có thể tìm được người ở cùng một thành phố, cùng một địa chỉ, cùng một trường học, thậm chí là cùng một tiểu khu cũng không thành vấn đề.
Chỉ cần một tấm hình và số điện thoại của cô. Chúng tôi chân thành mời cô đăng kí gia nhập và trở thành hội viên Tinh cấp của chúng tôi. Cô chắc chắn sẽ lại hỏi, hội viên Tinh cấp là gì?
Hội viên Tinh cấp là danh hiệu cao nhất ở câu lạc bộ của chúng tôi. Tiêu chí phụ thuộc hoàn toàn vào điều kiện cá nhân. Trở thành hội viên Tinh cấp ít nhất cho thấy cô đã chiến thắng được 10 000 người, có thể giành được những đặc quyền giới hạn. Cô chính là ngôi sao nổi tiếng tiếp theo của chúng tôi!"
". . ."
Ánh mắt của cô gái vẫn cứ mông lung, nghe có vẻ hiểu, mà hình như cũng chưa hiểu lắm. Cô gái hỏi: "Chính là, chính là hẹn hò thông qua nhắn tin đúng không?"
"Đúng vậy! Đương nhiên chúng tôi còn có những hạng mục cấp cao hơn. Ví dụ như là cô trao quyền hoạt động hình tượng cho chúng tôi, chúng tôi sẽ giúp cô quản lí, trở thành idol trên mạng, muốn làm ngôi sao cũng không phải không thể. . ."
Minh tinh?
Ánh mắt của cô gái sáng rực lên. Diêu Viễn lập tức đưa danh thiếp, nói: "Chuyện này có chút phức tạp, có thể bàn bạc thêm. Cô có yêu cầu gì thì có thể liên hệ với chúng tôi bất cứ lúc nào, hy vọng cô sẽ đến."
Cô gái nhận lấy danh thiếp, mặc dù không nói gì nhưng đã cất nó vào trong túi, rồi cùng với bạn bè rời đi."
"Chậc chậc. . ."
Vu Giai Giai quan sát toàn bộ quá trình, thần bí hỏi: "Công việc của cậu là đi câu dẫn à?"
"Không giống nhau nha! Câu dẫn là đao thật kiếm thật, còn tôi thì không động thủ, chỉ dùng não thôi."
Diêu Viễn uống một ngụm rượu vang rồi nói: "Hội viên trong câu lạc bộ của tôi gia tăng rất đều đặn, bây giờ cần tăng số lượng hội viên chất lượng cao, chính là những người có đăng ảnh. Nhưng mà phần lớn người ta không muốn cung cấp ảnh, còn có người không muốn đăng ảnh cá nhân lên mạng. Điều này buộc chúng tôi phải phát triển thêm."
"Khiến cho hội viên chất lượng cao ngày càng nhiều, từ đó tiến thêm một bước thu hút được các hội viên nền tảng."
Vu Giai Giai ngậm ống hút, không tỏ ý kiến, nói: "Tôi lên trang web của cậu ngó qua một lượt, thấy có Cô Gái Mỉm Cười đang rất hot, là do cậu quản lí à?"
"Đúng vậy."
"Cô ta là giả sao?"
"Toàn bộ đều là giả, chỉ có những chữ trong bài văn đó là thật."
"Vậy thì cậu với người đại diện ngôi sao có gì khác biệt?"
"Chị có biết năm nay trong nước đã có bao nhiêu người trở thành dân mạng không?"
Diêu Viễn tự hỏi tự trả lời: "Tính đến tháng 6 năm nay, đã có 2650 vạn người rồi! Dự tính cuối năm sẽ đạt mức 3500 vạn người! Số lượng khủng như thế, dựa vào cái gì mà Internet không thể tạo ngôi sao chứ?
Đương nhiên ngôi sao trên mạng và ngôi sao biểu diễn đời thực không giống nhau. Bọn họ hoạt động ở không gian khác nhau, chi phí bồi dưỡng thấp, thậm chí không cần có tác phẩm, chỉ cần một tiết mục ngắn là có thể nổi rồi. Tôi không phải nói là bây giờ có thể bồi dưỡng, những mà minh tinh trên mạng trong những năm tới đây chắc chắn sẽ xuất hiện."
"Cho nên mục đích của cậu là bồi dưỡng minh tinh trên mạng à?"
"Ầy, coi thường tôi phải không!"