Lý Tình Thâm nói chuyện điện thoại xong, liền đạp chân ga, lái tới đường Bình An.
Lúc Lý Tình Thâm đến, người anh phái đi đón Lăng Mạt Mạt còn chưa tới. truyện ngôn tình
Anh dừng xe ở cách đó không xa, mưa rơi rất lớn, Lăng Mạt Mạt một mình đứng ở bên đường cái, vùi đầu ở trên đầu gối, bộ đáng đáng thương uất ức, trong lòng Lý Tình Thâm càng co rút đau, tay của anh, không nhịn được đẩy cửa xe ra.
Vậy mà, mới vừa đẩy cửa xe ra, Lý Tình Thâm liền nghĩ tới, cô nhận điện thoại của Enson, cũng không nhận điện thoại của anh, chứng minh bây giờ cô, không muốn nhìn thấy anh.
Có lẽ về một chút chuyện của anh, cô cũng không muốn nghe đến.
Sự xuất hiện của anh, sẽ chỉ làm tâm tình của cô càng thêm xấu đi!
Lý Tình Thâm nhất thời nắm chặt một tay, lại đóng cửa xe lại, chỉ lẳng lặng ngồi ở trong xe, nhìn Lăng Mạt Mạt.
Ước chừng qua năm phút đồng hồ, xe Lý Tình Thâm phái tới đón Lăng Mạt Mạt mới đến.
LýTình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt lên xe, lúc này mới khởi động động cơ, quay đầu, chạy như bay về “Hoàng cung”, vừa lái xe, Lý Tình Thâm vừa gọi điện thoại tới”Hoàng cung”, phân phó người ta chuẩn bị quần áo sạch sẽ, còn có thuốc cảm.
Lý Tình Thâm đến”Hoàng cung”, giống như là thường ngày, tắt hết tất cả nguồn điện, sau đó kéo rèm cửa lên.
Đợi khi anh chuẩn bị xong tất cả, Lăng Mạt Mạt đã đến.
Cửa phòng đóng, Lý Tình Thâm mới từ bên trong đi ra.
Mặc dù khoảng không bên trong phòng đen kịt, Lý Tình Thâm vẫn có thể cảm thấy chính xác Lăng Mạt Mạt đứng ở chỗ nào, anh từ từ đi đến gần cô, đứng ở trước mặt của cô, lúc này mới nghe thấy tiếng nức nở cực nhỏ.
Từng tiếng từng tiếng, bên trong căn phòng tối om yên tĩnh, cực kỳ vang dội, đánh vào trái tim Lý Tình Thâm.
Anh đứng cứng ngắc ở đó thật lâu, mới vươn tay, nhẹ nhàng kéo tay Lăng Mạt Mạt lại, lúc này mới phát hiện ra tay của cô, vừa ướt vừa lạnh, Lý Tình Thâm nhất thời bế cô lên, đẩy cửa cửa phòng tắm ra một bên, đi vào.
Lý Tình Thâm quá mức quen thuộc đối với căn phòng này rồi, nhắm mắt lại, cũng có thể đi một vòng, cho nên, căn bản tối om không thể trở thành chướng ngại của anh, anh đặt Lăng Mạt Mạt chính xác vào trong bồn nước nóng.
Nước nóng ấm áp, nhanh chóng thấm ướt quần áo Lăng Mạt Mạt, để cho toàn thân cô cũng ấm áp.
Lý Tình Thâm bảo vệ ở một bên, thỉnh thoảng vươn tay, sờ nước ấm một chút, phát hiện nước ấm đã không nóng, lúc này mới ôm Lăng Mạt Mạt từ trong bồn tắm ra.
Lăng Mạt Mạt mặc áo cũ đi ra, sau khi đi ra từ bồn tắm, Lý Tình Thâm liền cởi từng món từng món quần áo của cô, động tác của anh rất dịu dàng, khiến thân thể Lăng Mạt Mạt không nhịn được nhẹ nhàng run rẩy.
Lý Tình Thâm ném quần áo của Lăng Mạt Mạt sang một bên, lại mở vòi phun, xối lên người Lăng Mạt Mạt một lần, rồi cầm khăn tắm lên, bọc lại thân thể của cô, từ từ lau sạch thân thể cho cô.
Từ sau khi Lăng Mạt Mạt chạy khỏi Lý Tình Thâm ra ngoài, liền khắc chế không được khóc.
Cô mang giày cao gót, chạy mất một chiếc, một chiếc khác thì đã cởi xuống, đi chân trần.
Vừa đi, vừa uất ức rơi nước mắt, ai ngờ, không bao lâu, mưa to rơi xuống.