Lăng Mạt Mạt muốn giết thời gian nên đều xem một chút tin tức, thấy Trần Uyển Như lấy được thành tích xuất sắc như vậy, còn có mọi người không ngừng khen cô, trong lòng Lăng Mạt Mạt cực kỳ vui mừng.
Thật ra thì Cô và Trần Uyển Như trong lúc vô hình đã sớm coi như thổ lộ tình cảm bạn bè.
Vậy mà, đối với Lăng Mạt Mạt mà nói, Trần Uyển Như vừa là ân nhân của cô.
Cô ấy giúp cô rất nhiều lần.
Cho nên, đối với Trần Uyển Như, cô là trăm phần trăm chúc phúc.
Vậy mà tin tức về Lục Niệm Ca và Giản Thần Hi, cô lại không có hứng thú, dạng cực kỳ không sao cả, nhìn những lời chúc phúc mà mọi người nhắn phía dưới, Lăng Mạt Mạt cũng chỉ cười một tiếng, liền tiện tay tắt máy vi tính.
Nhìn xem thời gian, cũng mới ba giờ sáng, làm thế nào cũng ngủ không được, vì vậy liền tự mình nấu ít đồ ăn, mở ti vi, xem một bộ phim bom tấn của Mỹ.
Lăng Mạt Mạt nghĩ đến tám rưỡi tối nay có hẹn ăn cơm với Lý Tình Thâm, nhất thời, trước khi mệt mỏi đi ngủ, cố ý định đặt chuông báo thức.
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Phòng trong “Hoàng cung“.
Còn chưa tới tám giờ, trừ Lăng Mạt Mạt, những người khác cũng đã đến hết.
Bởi vì Lý Tình Thâm không thích xã giao, cho nên lần này nếu nói liên hoan sinh nhật, thì đúng như Tô Thần nói, chính là liên hoan giữa bạn bè.
Sau khi đến hết, Bạc Sủng Nhi, Tịch Giản Cận, Tần Thánh, Tô Thần, Dịch Thiển, Dịch Hỉ Hoan, Du Dật, cộng thêm Lý Tình Thâm, còn có Lăng Mạt Mạt chưa có đến, thì cũng mới chín người.
Thời gian hẹn đúng tám rưỡi, mọi người tới sớm, cũng không thể ngồi không, vì vậy liền tìm chút vui, mà Tần Thánh, Tô Thần, Lý Tình Thâm, Du Dật thì chơi bài, dĩ nhiên là Bạc Sủng Nhi và Tịch Giản Cận chơi trò anh chạy tôi đuổi, còn không coi ai ra gì thân thân thiết thiết là Dịch Thiển và Dịch Hỉ Hoan.
Nói tóm lại, bên trong phòng là một cảnh hài hòa.
Thời gian trôi qua từng chút từng chút như nước chảy, rất nhanh đã đến tám giờ rưỡi, mà Lăng Mạt Mạt vẫn không tới như cũ, mặc dù Lý Tình Thâm ngồi ở chỗ đó đánh bài, nhưng rất rõ ràng là có chút không yên lòng, lúc tám giờ ba mươi năm phút, quản lý “Hoàng cung” đi lên gõ cửa, hỏi thăm có muốn mang đồ ăn lên hay không, Lý Tình Thâm lắc đầu một cái, nói: “Chờ một chút đi.”
”Này, rốt cuộc là người nào? Để cho Đại Thiếu Gia nhà họ Lý của chúng ta phải chờ như thế này!” Tần Thánh ngậm lấy điếu thuốc, hút thuốc đánh bài, âm điệu nhạo báng mười phần: “Ba kây!”
Tô Thần sờ bài, đánh bài: “Chín bích, còn có thể là ai! Dĩ nhiên là một cô gái!”
”Cô gái nhà nào có sức quyến rũ lớn như vậy, để cho thiếu gia nhà họ Lý chúng ta thần hồn điên đảo như vậy?” Du Dật sờ bài, trầm tư một chút, nói: “Sáu vạn.”
Thật ra thì các vị đang ngồi lòng dạ biết rõ, chỉ là nhạo báng một chút.
Lý Tình Thâm cũng không giận, vẻ mặt bình tĩnh đánh bài.
”Nghe nói, cô hái nhà kia đã 20 xuân xanh!” Tần Thánh tựa vào ghế ngồi, một tay cầm bài, một tay tùy ý đặt ở một bên, bộ dạng công tử mười phần phong lưu, sử dụng giọng nói có chút bì ổi: “4 vạn!”