Lý Tình Thâm chiếm ưu thế hơn bắt được cổ tay của cô.
Thân thể Lăng Mạt Mạt khẽ run lên, bất đắc dĩ cúi đầu, nhẹ nhàng hô một tiếng: “Thầy.”
Giọng nói của cô cực kỳ run rẩy.
Cô chờ nửa ngày, vẫn chưa thấy Lý Tình Thâm nói chuyện, lúc này cô mới ngẩng đầu lên, thấy thấy người đàn ông mang theo vẻ mặt mệt mỏi, lại không có ảnh hưởng đến vẻ đẹp của anh chút nào.
Lăng Mạt Mạt chỉ liếc mắt nhìn, liền nhanh chóng cúi đầu, giống như đứa trẻ làm sai chuyện gì.
Lý Tình Thâm nhìn cô một lát, mới mở miệng, giọng nói nhàn nhạt không có bất kỳ cảm xúc: “Chúng ta nói chuyện một chút.”
Lăng Mạt Mạt mơ hồ dự cảm là anh muốn cùng cô nói chuyện gì, cả người có chút bối rối, giọng ấp úng một hồi lâu, mới nói một câu đầy đủ: “Em còn có chuyện, để sau lại nói đi.”
Nói xong, liền có ý đồ tránh thoát từ trong tay anh.
Lý Tình Thâm cau mày, nếu như không phải Tô Thần nói cho anh biết, là cô thích anh, anh thật sự vẫn sẽ cảm thấy bộ dáng này của cô giống như là cực kỳ không thích anh, hận không thể lập tức cắt đứt quan hệ với anh.
Mặc dù như thế, Lý Tình Thâm vẫn cảm thấy trong lòng có chút không thoải mái.
Rốt cuộc cô muốn tránh né tới khi nào?
Lý Tình Thâm híp mắt, ánh mắt đen như hai viên bảo thạch, tản ra ánh sáng quỷ dị, thần bí không thể dò được, anh nói đơn giản: “Nói ngay bây giờ.”
Giọng nói thật bình tĩnh, lại mang theo kiên quyết không cho người nào có thể cự tuyệt.
Trong lòng Lăng Mạt Mạt bỗng dưng sợ hãi một chút, cô nghĩ, anh hẳn rất tức giận đi, nếu như là cô, cô cũng sẽ nổi giận, mình phải ở cùng người phụ nữ của anh em, nhất định đáy lòng anh rất muốn bóp chết cô.
Cô không biết anh muốn cùng cô nói những gì, nhưng cô đều không muốn nghe.
Cô nghĩ, chuyện kia vốn là lỗi của cô.
Nếu như không phải là cô xen vào việc của người khác nửa đêm lẻn vào trong phòng của anh, cũng sẽ không xuất hiện cảnh tượng như vậy rồi.
Sợ rằng phụ nữ trên toàn thế giới đều không làm được chuyện xấu hổ như vậy!
Vì vậy, Lăng Mạt Mạt cắn cắn môi dưới, lựa chọn nói xin lỗi: “Em biết rõ anh muốn cùng em nói chuyện gì, thật xin lỗi, đều là em sai rồi.”
Lý Tình Thâm giật mình cô nói xin lỗi, anh trầm mặc một hồi, liền trực tiếp dắt tay của cô, đi về phía xe.
Lăng Mạt Mạt chết đứng tại chỗ, không chịu đi, “Chuyện một đêm kia, em thật sự chỉ là vô cùng ngoài ý muốn, em không có cố ý.”
“Em chắc chắn em muốn ở trên đường cái cùng anh nói chuyện lên giường với người phụ nữ của bạn sao?” Lý Tình Thâm bỗng dưng mở miệng, cắt đứt lời của cô…, anh quay đầu, nhìn chằm chằm Lăng Mạt Mạt, không cấm kỵ nói.
Lăng Mạt Mạt lập tức ngậm miệng, Lý Tình Thâm không nói lời nào nhét cô vào trong xe, sau đó mình cũng lên xe theo, không ngừng chút nào chạy xe ra ngoài.
Dọc theo đường đi, Lăng Mạt Mạt cứng ngắc ngồi ở trên chỗ ngồi, đáy lòng có chút thấp thỏm, Lý Tình Thâm còn vẫn bình tĩnh trầm mặc lái xe trước sau như một.
Lái về là biệt thự Lý Tình Thâm.
Dừng hẳn xe, Lý Tình Thâm trực tiếp kéo Lăng Mạt Mạt xuống xe, lôi cô đi lên phòng ngủ lầu hai của mình.
Vào phòng, Lý Tình Thâm ngồi ở trên ghế sa lon, chỉ chỉ chỗ ngồi trước mặt, không có bất kỳ háo hức nói: “Ngồi.”
Lăng Mạt Mạt cứng ngắc ngồi xuống, liền nghe thấy giọng Lý Tình Thâm không mang theo bất cứ sắc thái cảm tình nào truyền đến: “Chuyện này, em quyết định xử lý như thế nào?”