Tình yêu, giày vò một người như vậy đấy.
Vào giờ phút này Lăng Mạt Mạt hồi tưởng lại một lần nữa, cô cảm thấy đi qua tất cả mọi chuyện, lại mơ hồ hoảng hốt giống như là một giấc mộng.
Cô vươn tay, ôm thật chặt lấy Lý Tình Thâm, chỉ có như vậy, cô mới có thể cảm nhận được chân thật đáy lòng mình một chút.
Thật vất vả kết thúc màn ân ái lần này, Lăng Mạt Mạt mềm nhũn vùi ở trong ngực Lý Tình Thâm, không còn hơi sức mà thở gấp.
Bàn tay của Lý Tình Thâm vẫn không ngừng dao động ở phía sau lưng cô, Lăng Mạt Mạt nghe thấy tiếng tim đập mạnh mẽ của Lý Tình Thâm, cong cong mắt cười, vươn tay, ôm lấy eo ếch của người đàn ông thật chặt.
Lý Tình Thâm thuận thế cúi đầu, hôn một cái vào mái tóc dài của Lăng Mạt Mạt, giong nói ôn hòa chậm rãi dây dưa triền miên: “Mạt Mạt, làm bạn gái của anh được không?”
Nhất thời, đáy mắt của Lăng Mạt Mạt sáng lên rực rỡ, cô hạnh phúc nào về phía anh, vùi đầu vào trong ngực anh, không tiếng động gật đầu một cái.
Lý Tình Thâm cũng ôm lấy thật chặt cô, cúi đầu, nằm xuống, nói thật nhỏ ở bên tai của cô: “Mạt Mạt, em thật đẹp!”
Lăng Mạt Mạt quen với việc Lý Tình Thâm đối xử với mình nghiêm túc và khắc nghiệt, hôm nay chuyển biến lớn như vậy, khiến cho cô cả người hơi mất tự nhiên, nhưng mà đáy lòng lại rất ngọt ngào, chui về phía ngực anh, trong lúc bất chợt, giống như nghĩ tới điều gì đó, cô hỏi: “ Tình cảm của anh thay đổi từ bao giờ vậy? (LMM luôn nghĩ LTT đã yêu 1 cô gái khác)
Lý Tình Thâm “Hả?” một tiếng, hơi mấy phần kinh ngạc nói: “Cái gì?”
“Chính là từ lúc nào thì tình cảm của anh đã thay đổi ấy!” Lăng Mạt Mạt lặp lại lời của mình một lần nữa, cô vẫn nhớ rõ, Lý Tình Thâm từng thầm mến cô gái rất sâu nặng!
Lý Tình Thâm đầu óc mơ hồ nhìn về phía Lăng Mạt Mạt đang mở tròn hai mắt, lắc đầu một cái, nói: “Tình cảm của anh chưa từng thay đổi lần nào mà!”
Lăng Mạt Mạt bĩu môi, nói: “Đồ lừa đảo! Em không muốn làm bạn gái của anh!”
Sau đó “Hừ” một tiếng, liền xoay người, đưa lưng về phía Lý Tình Thâm.
Lý Tình Thâm tiến lên phía trước, ôm lấy Lăng Mạt Mạt từ phía sau, lại gần bên tai của cô, khẽ hỏi: “Vậy còn em thích anh từ lúc nào?”
Hơi thở nóng rực của anh thổi vào bên tai của cô, chọc cho thân thể cô khẽ run lên, mặt của Lăng Mạt Mạt khẽ đỏ lên, chỉ là cô vẫn cắn răng, giả bộ một dáng vẻ hung ác để che dấu sự xấu hổ: “Chính là từ lúc em cùng anh nhắn tin nói chuyện phiếm không lâu!”
Lăng Mạt Mạt nghĩ đến việc mình thích anh từ sớm như vậy, nhất thời quệt mồm, cực kỳ có cảm giác bị nhục mà nói: “Em đã thích anh từ sớm, không được, không được, em bị thua thiệt như vậy… em không muốn làm bạn gái của anh.”
Lý Tình Thâm cong khóe môi, hình như rất hài lòng với lời nói của cô, anh ôm cô thật chặt, theo lời của cô, nói: “Vậy em nói phải làm sao, em mới bằng lòng làm bạn gái của anh?”
Lăng Mạt Mạt chu mỏ một cái, nheo mắt trầm tư một hồi, nhưng lại cảm thấy căn bản mình không nghĩ ra được một biện pháp nào tốt đẹp cả, dù sao mình cũng đã từng yêu Lục Niệm Ca, thế nhưng lại cũng thay đổi, lời nói vừa rồi của mình hình như có chút cố tình gây sự, nhất thời liền quay đầu, hơi nâng cằm nhỏ, hỏi: “Anh thật sự rất muốn em làm bạn gái của anh?”
Lý Tình Thâm liền vội vàng gật đầu, giống như là sợ cô không tin, liền nặng nề gật đầu hẳn hai cái, nói: “Đúng vậy, anh vẫn luôn muốn em làm bạn gái của anh, nếu như em không muốn làm bạn gái của anh, muốn trực tiếp kết hôn, làm vợ của anh, cũng có thể!”
Lăng Mạt Mạt bị lời nói như vậy Lý Tình Thâm làm cho “Phốc” một tiếng bật cười, nhẹ nhàng giơ tay lên, đánh hờ một cái vào bờ vai của anh, nói: “Ai muốn gả cho anh!”