Mục lục
CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lục Niệm Ca, anh đang nói tôi có bệnh thần kinh sao?” Giản Thần Hi cầm điện thoại di động, âm giọng nói tức giận hô: “Anh dám làm không dám nhận, Lục Niệm Ca, tôi thật sự coi thường anh, anh đừng cho là tôi không biết anhi Vân Nam, sau đó Lăng Mạt Mạt cũng đi Vân Nam theo anh!”


Lục Niệm Ca mím môi, nghe giọng của Giản Thần Hi, không hề giống như vô duyên vô cớ la lối om sòm, ánh mắt anh ta trầm xuông, chẳng lẽ vào lúc này Lăng Mạt Mạt cũng ở Vân Nam?


Nhất thời liền nghĩ cũng không có nghĩ đã cúp điện thoại.


Giản Thần Hi nghe trong loa có từng tiếng tút tút tút, tức giận toàn thân run lên.


Sau khi Lý Tình Thâm rời khỏi biệt thự của Lục Niệm Ca, liền gọi điện thoại tới sân bay, biết được Lăng Mạt Mạt ngồi máy bay đi Vân Nam.


Cô bé này thật sự là có thể chạy, lập tức chạy tới ngàn dậm!


Lý Tình Thâm giận đến nghiến răng, móc điện thoại di động ra, điện thoại cho Tô Thần: “Cậu đang ở đâu?”


Tô Thần và Tần Thánh đang ở quán bar “Bóng đêm” tầm hoan, chơi đang vui, nhận được điện thoại của Lý Tình Thâm, lập tức nhiệt tình mở miệng khác thường: “Bóng đêm chứ đâu, tới đây không?”


Ánh mắt Lý Tình Thâm lóe lên, nghĩ tới trong điện thoại cũng không nói rõ được, vì vậy liền quay ngược đầu xe, đi thẳng tới quán bar.” Bóng đêm“.


Lúc đến nơi, Tô Thần và Tần Thánh đang cùng mấy cô gái chơi đoán số, thấy cửa mở ra, Tô Thần và Tần Thánh lập tức ngẩng đầu, thấy Lý Tình Thâm, Tô Thần lập tức vẫy tay, chào hỏi: “Tới rồi?”


Lý Tình Thâm mặt không vẻ gì đi tới, cũng không thèm nhìn mấy cô gái kia, tìm một chỗ ngồi ở xa ngồi xuống, cau mày nói: “Kêu phụ nữ ra ngoài!”


Tần Thánh nhìn nét mặt Lý Tình Thâm, cũng biết nhất định là anh có chuyện, đem đẩy người phụ nữ trong ngực mình ra, phủi quần áo, nói: “Nghe không, kêu mấy người ra ngoài!”


Mấy cô gái kia mang vẻ không muốn, nhưng vẫn đứng lên, kì kèo mè nheo ra ngoài.


Bên trong phòng yên lặng một chút.


Lúc này Tô Thần mới lên tiếng: “Nói đi.”


Lý Tình Thâm chậm rãi tựa ở trên ghế sa lon, giọng điệu bình tĩnh: “Lăng Mạt Mạt chạy, chạy đi Vân Nam rồi, hiện tại liên lạc người, tìm cô ấy về.”


“Vân Nam?” Tần Thánh nhận lời: “Đó không phải là thành phố X, sợ tìm ra được sẽ có chút tốn thời gian, bây giờ mình sẽ gọi điện thoại cho Tịch Giản Cận, vận dụng bộ đội tìm ra nhanh hơn!”


Lý Tình Thâm gật đầu một cái, lại suy nghĩ một chút, nói: “Tô Thần, không thể đem toàn bộ hi vọng cho bộ đội, Bạc Đế cũng không có người ở Vân Nam sao? Nghĩ biện pháp để cho bọn họ vận dụng thế lực hắc đạo tìm một chút!”


Tô Thần trầm mặc một hồi, mới mở miệng nói: “Biết rồi, bọn mình sẽ đi gọi điện phân phó.”


Lý Tình Thâm không có nói chuyện, trầm tư thật lâu, mới lại mở miệng nói: “Có tin tức, trước tiên cho mình biết!”


Hiện tại Lý Tình Thâm có chuyện phải giải quyết, Tô Thần và Tần Thánh cũng không thể ở chỗ này ăn chơi đàng điếm, hút một điếu thuốc, cẩn thận hỏi Lý Tình Thâm sự việc ra sao, sau khi nghe xong, liền gọi phục vụ thanh toán.


Ba người từ trong phòng bao ra ngoài, dọc theo cầu thang, đi xuống lầu mọt, đâm vào một người phụ nữ đi tới, cô ta uống say, nét mặt hớn hở, lung la đi còn không vững, suýt nữa đụng vào người Tô Thần.


Tô Thần ghét bỏ né tránh, liền ngẩng đầu lên, cảm thấy người phụ nữ say có chút quen mắt, một lát sau, mới nhớ tới, đây là Giản Thần Hi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK