Lăng Mạt Mạt nhắm mắt lại, không lên tiếng.
Lý Tình Thâm nhìn chằm chằm cô một lát, bất đắc dĩ thở dài một cái, nhẹ nhàng cúi đầu, hôn một cái lên mi tâm của cô, giọng nói chậm rãi: “Mạt Mạt, em yêu em, có phải hay không?”
Lăng Mạt Mạt cắn chặt răng, làm bộ như không nghe được anh nói gì.
Lý Tình Thâm tự nhiên tiếp tục mở miệng: “Mạt Mạt, lời em nói vừa rồi, anh đều nghe được.”
Lý Tình Thâm, lóe lóe mắt, nói tiếp: “Em nói em yêu anh, em nói em không thể ở chung với anh, em còn nói em đã làm anh chán ghét em rồi, thật ra thì, Mạt Mạt, anh không ghét anh, cho tới bây giờ cũng không có ghét, cho dù là vừa rồi.”
Giọng nói Lý Tình Thâm có chút run rẩy, hiển nhiên là một vẻ khẩn trương: “Mạt Mạt, Tô Thần đã nói toàn bộ mọi chuyện cho anh biết, nếu em cũng yêu anh, tại sao không thể ở chung với anh?”
Lăng Mạt Mạt vẫn như cũ không nói lời nào.
Lý Tình Thâm liền cúi đầu, bắt đầu hôn Lăng Mạt Mạt, ngón tay cũng khác thường không đứng đắn vuốt ve da thịt của cô, chọc cho Lăng Mạt Mạt run rẩy một trận.
Cô không có mặc quần áo, Lý Tình Thâm dễ dàng hơn rất nhiều, chỉ chốc lát sau, đã làm cho bên trong thân thể của cô giống như bị lửa thiêu đốt.
Lăng Mạt Mạt không thể nhịn được nữa vươn tay, ngăn cản anh.
Lý Tình Thâm hôn khóe môi cô, nhất quyết không tha: “Nói cho anh biết tại sao, anh liền thả em ra.”
Anh muốn cô nói thế nào, nói cô đồng thời thích hai người đàn ông hay sao?
Đồng thời lên giường với hai người đàn ông, nên bây giờ cô không muốn ở chung với anh sao?
Lăng Mạt Mạt càng nghĩ như vậy, đáy lòng càngđau đớng, nước mắt cô không nhịn được lại chảy ra.
Lý Tình Thâm cúi đầu, hôn đi nước mắt của cô, chậm rãi xoa gương mặt của cô, nhẹ giọng nói: “Mạt Mạt, đừng khóc, nói cho anh biết được không? Nếu không, anh và em sẽ ở mãi trên giường, cả đời này không rời xa nhau nữa.”
Lý Tình Thâm nói xong, cánh tay liền bộc phát không đứng đắn ở trên người của cô cọ tới cọ lui, chỉ chốc lát sau đã làm Lăng Mạt Mạt miệng đắng lưỡi khô, thân thể nóng ran, Lăng Mạt Mạt bắt lấy tay Lý Tình Thâm, nhưng không thể nào ngăn cản hành động của anh.
Lý Tình Thâm cảm thấy trong cơ thể cô từ ướt át, giọng nói trầm thấp xen lẫn vui vẻ, hình như tâm tình rất tốt: “Mạt Mạt, em nhìn xem, có phải là biểu hiện em muốn làm mấy chuyện này với anh? Nếu như em thật rất muốn, anh cũng rất thích làm với em.”
Lý Tình Thâm vừa nói, vừa bắt đầu cởi quần áo của mình.
Lăng Mạt Mạt rốt cuộc khóc thành tiếng, nói: “Tại sao anh lại muốn ép buộc em?”
Lăng Mạt Mạt từ từ mở mắt, nhìn Lý Tình Thâm, cô lại lập lại một lần: “Tại sao lại ép buộc em!”
Lý Tình Thâm ngừng động tác, nhìn Lăng Mạt Mạt.
Lăng Mạt Mạt cắn chặt răng, hít một hơi thật sâu, mới mở miệng, nói một hơi: “Đúng vậy, em rất thích anh, nhưng như vậy thì thế nào chứ? Nếu như anh biết em yêu hai người đàn ông, anh còn có thể muốn em sao?”