Mục lục
CÔ VỢ NGANG NGƯỢC CỦA TỔNG GIÁM ĐỐC THẦN BÍ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Ngọc Hân


Bên trong phòng rất yên tĩnh.


Giản Thần Hi nhìn chằm chằm ánh mắt đen nhánh của Lục Niệm Ca, tâm tư xoay chuyển.


Lục Niệm Ca không có nửa điểm ý định mở miệng nói chuyện, rất có kiên nhẫn chờ đợi.


Giản Thần Hi mím môi, ngay sau đó vươn tay cầm ly trà uống một ngụm, hồi lâu sau mới thẳng thắn nhìn chằm chằm vào mắt Lục Niệm Ca, giọng điệu vẫn lạnh nhạt như cũ, thái độ vẫn cao ngạo như cũ: “Đúng vậy, không sai, anh đoán đúng vô cùng, nếu như không có tôi có lẽ bây giờ anh và Lăng Mạt Mạt đã kết hôn rồi!”


Lục Niệm Ca im lặng.


Tay nắm thành quyền.


Giản Thần Hi nhìn Lục Niệm Ca, cô ta hít sâu mấy hơi sau đó nói ra từng khúc một.


“Bài hát ‘Thời gian như nước chảy’ nổi tiếng của tôi là do Lăng Mạt Mạt sáng tác, cô ta tính làm anh vui bất ngờ. Những tấm hình của Lăng Mạt Mạt ở quán bar cũng là do tôi sắp xếp, anh nhận được hình là do tôi gửi chuyển phát nhanh cho anh, tất cả mọi thứ đều do tôi sắp xếp, cho nên mọi chuyện lúc đó chính là Lăng Mạt Mạt vô tội nhất, còn tôi là độc ác nhất.”


Giản Thần Hi càng nói càng kích động hơn.


“Nếu như không phải lúc đầu, sau khi chuyện của tôi và anh xảy ra anh tuyệt tình muốn vứt bỏ tôi như vậy thì tôi cũng không đối xử với Lăng Mạt Mạt như thế! Tôi quỳ trên đất cầu xin anh, tôi nói tôi không muốn danh phận chỉ cần anh không rời xa tôi là được, nhưng anh lại không đồng ý!”


“Anh nói anh không thể mất đi Lăng Mạt Mạt, nhưng tôi cũng không thể mất anh!”


“Tôi biết rõ anh yêu Lăng Mạt Mạt chứ không phải tôi, tôi lại khăng khăng ở bên cạnh anh, trong lòng tôi biết rõ nhưng lại cố chấp si mê không bỏ, tôi vì gì chứ? Còn không phải là vì tôi quá yêu anh!”


“Nhưng nếu bên cạnh anh có chút vị trí cho tôi, một chút xíu thôi thì tôi cũng đã không làm như vậy!”


Người lâm vào tình yêu mù quáng đều không có lý trí.


Người có lý trí vậy thì sao có thể yêu?


Hơn nữa cô ta còn là một phụ nữ.


Phụ nữ đều có chung bản tính được gọi là ghen tỵ.


Nếu như một phụ nữ không ghen tỵ thì đó là vì người bên cạnh cô ta chưa đủ giỏi.


Nếu như bên cạnh bạn có một người xuất sắc hơn bạn mọi thứ, ngăn cản hào quang của bạn mọi nơi, người đàn ông bạn yêu là bạn trai cô ấy, cô ấy dễ dàng khiến bạn tự ti, bạn không ghen tỵ sao?


Giọng Giản Thần Hi có chút ai oán, thật ra thì những thứ kia đều là quá khứ, cô ta sống hèn mọn và ăn nói khép nép, mặc dù hãm hại Lăng Mạt Mạt thành công trở thành nỗi đau cô ta không thể chạm tới, đồng thời cảm giác đau không phải là cô ta sao?


“Cho nên Lục Niệm Ca, anh cũng đừng trách tôi lòng dạ độc ác, từ đầu đến cuối tôi và Lăng Mạt Mạt có thể đi tới bước đường này thật ra cũng bởi vì anh, nếu như ban đầu tôi quyến rũ anh mà anh đẩy tôi ra, thì sau đó sao có thể xảy ra những chuyện này?”


Lúc Giản Thần Hi nói tới đây đáy mắt thoáng hiện vẻ cương quyết, nước mắt chảy xuống cô ta nhìn chằm chằm Lục Niệm Ca, khóc lóc nói từng chữ một: “Loại tình huống lúc ấy, tôi ngoại trừ làm như vậy thì tôi không có cách nào khác, không dùng được cách nào khác.” Truyện của lêquyydonn


“Tôi yêu anh, tôi không có biện pháp khác.”


Đáy lòng Lục Niệm Ca vốn có chút tức giận nhưng lúc nghe thấy lời cuối cùng anh ta lại phát hiện mình vốn không tức giận được.


Cô khóc nói cô thích anh ta, cô không còn cách nào.


Không còn cách nào.


Lục Niệm Ca thở dài một hơi nghĩ cô nói không sai, chuyện cho tới bây giờ anh ta cũng có lỗi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK