Vốn là Lăng Mạt Mạt vào cửa chiếm ưu thế hơn, chạy đến bên người của Lý Tình Thâm, bởi vì chạy, khuôn mặt nhỏ nhắn ửng đỏ, chu mỏ, đùa bỡn đáng yêu, ảo não biểu tình bực tức: “Thầy, bên ngoài đỗ đầy xe, em phải tìm nửa ngày, mới tìm được chỗ đậu xe.”
Thầy?
Giọng nói của cô gái, trong nháy mắt làm thức tỉnh mọi người.
Các ký giả mới phản ứng được.
Đứng trước mặt mình chính là tin tức bùng nổ cỡ nào, nhanh chóng cầm máy chụp hình hướng về phía Lý Tình Thâm không ngừng chụp.
Hình như Lý Tình Thâm rất ghét trường hợp như vậy, nhíu nhíu mày, có chút không vui nhận lấy chìa khóa xe từ tay Lý Mạc Mạc.
Giản Thần Hi đứng ở một bên, kinh ngạc nhìn Lăng Mạt Mạt một chút, lại nhìn Lý Tình Thâm một chút.
Bởi vì Tô Thần thấy Lý Tình Thâm bước vào”Hoàng cung” thật vất vả lắng tâm xuống, một lần nữa lại bị đả kích rồi.
Cô gái này tiến vào, cô ấy gọi Lý Tình Thâm là thầy giáo?
Cô đưa cho anh chìa khóa xe?
Cô ngồi xe của anh tới?
Phải biết rằng, từ trước đến giờ Lý Tình Thâm không thích xã giao, khinh thường giao tiếp, nếu không phải xuất thân anh gia cảnh hùng hậu, sau lưng có tạp đoàn Bạc Đế làm chỗ dựa, sợ là không biết đã đắc tội bao nhiêu người!
Vì vậy, Lý Tình Thâm cũng là một trong ba người ở tập đoàn Bạc Đế , duy nhất không soi ra
Cho tới bây giờ, mọi người ở tạp chí, thời điểm tìm kiếm hình của Lý Tình Thâm trong máy vi tính, cũng chỉ có thể tìm ra le que mấy tờ, cũng là của rất nhiều năm trước.
Nếu như không phải mới vừa rồi anh nói lên tên của mình, sợ là rất nhiều người cũng không nhận ra đây là thiếu gia Lý gia của tập đoàn Bạc Đế!
Nếu nói là hiểu rõ, Tô Thần hiểu rõ tính tình của Lý Tình Thâm nhất, nhìn như kiêu ngạo thanh cao, sắp đến trình độ không ai bì nổi, trên thực tế chỉ có Tô Mạc biết, Lý Tình Thâm là khinh thường và chán ghét, giống như toàn bộ người trong thiên hạ, ở trong mắt của anh đều giống như đồ bỏ đi!!
Chính vì vậy, bây giờ anh đã hai mươi sáu tuổi rồi, còn là một người độc thân, trừ mấy thiếu gia công chúa của tập đoàn Bạc Đế, thậm chí một người bạn anh cũng không có.
Nhưng bây giờ, thế nhưng anh lại có một học sinh?
Hơn nữa, người học sinh này, còn là một cô gái trẻ tuổi có dung mạo xinh đẹp!
Thậm chí, anh còn dẫn học sinh này ra ngoài, còn không tiếc mà thẳng thắng bày ra thân phận “Thần Thoại” mà anh luôn che giấu.
Tô Thần dò xét tinh tế Lăng Mạt Mạt, phát hiện cô gái này dáng dấp cực kỳ xinh đẹp, mắt tròn trịa, màu sắc đen nhánh, trong sáng hồn nhiên, cánh môi trắng trẻo mũm mĩm, nước đô đô, làm cho người ta không nhịn được liên tưởng đến một từ: đáng yêu.
Tô Thần rất là ngoài ý muốn mà nhíu mày, hít mũi một cái, hình như ngửi thấy tư vị gian tình vô tận, cô chỉ chỉ Lăng Mạt Mạt, nhìn Lý Tình Thâm: “Học sinh của anh?”
Lý Tình Thâm bình thản gật đầu một cái, không nói gì.
Lý Tình Thâm chính là thần thoại.
Đây là một tin tức tuyệt đối nổ tung.
Đủ để truyền thông ở thành phố X oanh tạc hồi lâu.
Nhưng sóng trước chưa yên, sóng sau lại tới, âm nhạc giới thần thoại, từ trước đến nay không tranh sự đời, không gặp truyền thông, thậm chí ngay cả thân phận tôn quý của mình cũng che dấu cực kì tốt, nhưng bây giờ lại có một học sinh?
Nhất thời, những ánh đèn Flash kia đều bắn về phía Lăng Mạt Mạt, cô lại là học sinh của Lý Tình Thâm nha, không có ai biết, cái thân phận này, trong giới âm nhạc có biết bao nhiêu người mơ ước nha!
Trong nháy mắt, tất cả tiêu điểm, toàn bộ đều dừng lại ở trên người của Lý Tình Thâm và Lăng Mạt Mạt.