Hai người lớn như vậy nhưng vẫn luôn nắm tay nhau, ngay khi xe điện ngầm tới, Lăng Mạt Mạt lôi Lý Tình Thâm đi vào trong xe điện ngầm, lúc sau cùng, cũng không biết là người nào chen lấn, cứng rắn tách tay Lăng Mạt Mạt và Lý Tình Thâm ra, Lăng Mạt Mạt xoay người theo bản năng muốn đi tìm Lý Tình Thâm, nhưng biển người nhiều như vậy, vẫn đẩy cô vào tận bên trong xe điện ngầm, đợi đến lúc cô ổn định bước chân, thì xe điện ngầm đã khởi hành.
Lý Tình Thâm mắt nhìn không thấy, hiện tại Lăng Mạt Mạt và anh lại tách ra, đáy lòng có chút khủng hoảng, cô không biết anh không giống cô, bị bầy người chen lên xe điện ngầm, cũng không thể tùy tiện gọi tên ở trong xe điện ngầm, nhiều người biết Lý Tình Thâm sợ là chẳng những đưa tới hỗn loạn mà còn có thể bại lộ thân phận là Lăng Mạt Mạt của cô, đến lúc đó sợ rằng phiền toái hơn.
Vì vậy, Lăng Mạt Mạt chỉ có thể ở trong đám người lấn tới lấn lui đi tìm Lý Tình Thâm.
Người thật sự là quá nhiều rồi, Lăng Mạt Mạt gấp đến nỗi người đổ đầy mồ hôi, đợi đến lúc cô từ nơi đầu xe đi xuống đuôi xe, thì xe điện ngầm liền ngừng, rất nhiều người đi xuống, lại rất nhiều người đi lên.
Người bên trong xe làm đổi một lần như đổi máu, Lăng Mạt Mạt càng sốt ruột, nước mắt ở đáy mắt bắt đầu đảo quanh, cuối cùng, vẫn chỉ có thể bất đắc dĩ tiếp tục đi tìm từ đầu.
Dung nhan Lý Tình Thâm xuất chúng, phong cách lỗi lạc, đứng ở trong đám người, chính là tiêu điểm, cho nên rất nhiều người trong đám, muốn nhận ra Lý Tình Thâm, vẫn rất đơn giản.
Lăng Mạt Mạt tìm một vòng cả buồng xe, đều không bóng dáng của tìm được Lý Tình Thâm, cô nghĩ, mắt Lý Tình Thâm không nhìn thấy, không thể nào xuống xe được, vậy có khi nào mới vừa rồi người người chen xuống nên bị đẩy xuống xe rồi không?
Lăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, đáy lòng càng lạnh lẽo và khủng hoảng.
Lý Tình Thâm có thể gặp chuyện gì ngoài ý muốn hay không?
Nếu như không tìm được anh, vậy phải làm thế nào?
Lăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, nước mắt lập tức rơi xuống, cô loáng thoáng có thể cảm thấy mắt Lý Tình Thâm bị mù, Ôn Giai Nhân đã không thích cô rồi, không thân thuộc như trước nữa, nếu như bây giờ lại xuất hiện tình huống như thế, lần này, Lý Niệm và Ôn Giai Nhân sẽ giết cô đúng không?
Mặc dù anh đã từng là rất cường đại, nhưng là bây giờ hắn mất đi ánh sáng, sẽ gặp phải cướp, gặp người xấu.
Cô vội vã lấy điện thoại di động ra gọi điện thoại cho Lý Tình Thâm, thế nhưng lại phát hiện nó đang ở trạng thái tắt máy.
Đúng vậy kể từ khi mắt anh mù, cũng rất ít đụng tới điện thoại di động.
Lăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, đáy lòng càng thêm hoảng sợ.
Gọi điện thoại cho Tần Thánh sao?
Lăng Mạt Mạt có chút sợ hãi, bọn họ yên tâm giao Lý Tình Thâm cho cô như vậy.
Nhưng, cô phải làm gì đây?
Cô đang nghĩ có nên quay trở lại nơi bọn họ bắt đầu lên xe không?
Có lẽ Lý Tình Thâm cơ bản cũng không có lên xe điện ngầm.
Đúng, đúng, nên như vậy, nếu như anh không có đi lên, vậy thì đại biểu hắn thật mất!
Xe điện ngầm vừa dừng, Lăng Mạt Mạt nhanh chóng bước xuống, chạy đến đối diện, đợi xe điện ngầm tiếp theo, trở về chỗ cũ.
Ở đây chỉ có hai trạm, nên chỉ chờ khoảng sáu bảy phút, nhưng Lăng Mạt Mạt lại cảm thấy giống như đã trải qua thời gian rất dài.
Xe điện ngầm vừa đến trạm, Lăng Mạt Mạt nghiêng đầu, lập tức nhìn chằm chằm bên ngoài ban công.