Rất tốt!
Phía trước đều đã ướt đẫm.
Lộ ra áo lót nhỏ bên trong.
Có hai khối tròn trịa đầy đặn rất sinh động, dính nước ướt đẫm, còn có khe sâu thẳm kia, lại rõ ràng chọc vào mắt người như vậy.
Hoắc Phi Đoạt khó khăn hít một hơi thật sâu, thân thể ở trong nước giật giật.
Một nơi nào đấy đã căng lớn.
Ngũ Y Y chỉ cảm thấy trên mặt nước bọt bong bóng đột nhiên lại cao hơn. Cô lại không nghĩ quá nhiều.
Hoắc Phi Đoạt rất không kiên nhẫn nói: “Vậy thì lấy tay chà bên dưới đi.”
“Ừ.”
Ngũ Y Y lén lút nhìn chăm chú vào Hoắc Phi Đoạt, thằng nhãi này, vậy mà lại không vui vẻ, xem ra nếu cô không chà lưng cho hắn, khiến cho hắn không vui rồi.
Ngũ Y Y hít một hơi thật sâu, phồng má lên, thò tay tìm được lòng ngực Hoắc Phi Đoạt, dùng lực mà xoa xoa.
Hoắc Phi Đoạt híp mắt lại, thản nhiên nhìn phía trước ngực của nha đầu này.
Gương mặt trắng hồng, cái miệng nhỏ nhắn đỏ au, chính là đang hướng về phía mặt hắn thổi khí nóng.
Hai tay cô giống như hai móng vuốt nhỏ của con mèo con đang cào cào vào da thịt hắn.
Giống như đang vẽ loạn vào tim hắn….
Âm thanh Hoắc Phi Đoạt dần dần trở nên trầm thấp: “Đi xuống chút.”
“Ừ.” Ngũ Y Y tập trung tinh thần làm công việc chà lưng như một đứa trẻ, đâu có nghĩ gì nhiều, người ta bảo đi xuống, cô liền đi xuống thôi.
Khi chà đến cơ bụng cứng rắn kia, Ngũ Y Y thiếu chút nữa chảy máu mũi.
Lại gần, tên tiểu tử này ngày thường rất yêu thích luyện tập thể thao, luyện cơ bụng thành mạnh mẽ cường tráng như vậy, khiến Y Y chạm vào liên tục.
“Đi xuống…..”
Bụng dưới Hoắc Phi Đoạt căng cứng, hít thở có chút khó khăn.
Nhìn con ngươi Ngũ Y Y nheo lại muốn căng thẳng rồi.
Ngũ Y Y di chuyển cánh tay, nhìn rõ hai khối ở trước ngực theo động tác của cô run rẩy lại run rẩy.
Run rẩy đến mức đầu óc Hoắc Phi Đoạt như muốn nổ tung theo.
Ngũ Y Y vẫn nghĩ rằng đi xuống đi xuống chà ở dưới, chà xong là hoàn thành công việc rồi.
Lướt qua bụng dưới, Ngũ Y Y tiếp tục xuống phía dưới.
Cánh tay cô cả chìm vào trong nước, cô chỉ có thể theo bụng dưới của người nào đó tiếp tục đi xuống phía dưới thăm dò.
Đột nhiên tay cô đụng vào một vật thật cứng, móng vuốt nhỏ vậy mà lại bắt được một vật thật gồ ghề (=,=!)
“Hư hư…” Toàn thân Hoắc Phi Đoạt đột nhiên căng thẳng, hung hăng hít một hơi thật sâu.
“A, đây là….”
Ngũ Y Y mở to mắt quay mặt lại nhìn Hoắc Phi Đoạt, choáng váng vài giây, đột nhiên hiểu được cái gì liền hét lên một tiếng chói tai, nhanh chóng buông cái kia ra.
Mẹ ơi cha mẹ ơi! Con không thể sống!
Nơi đó của Hoắc Phi Đoạt….Vậy mà …Khổng lồ như thế!
Lần trước nhìn thấy đã đủ sợ hãi, mà lần này, chính tay lại sờ vào nó, mới biết được nó còn lớn hơn so với lúc nhìn thấy nó. (Nguyen Nguyen: chết cười với chị này =]])
Nghĩ đến muốn rút tay ra, lại bị Hoắc Phi Đoạt chặn ngang nắm lấy cổ tay cô.
Gương mặt tuấn tú của Hoắc Phi Đoạt ở gần cô một khoảng cách gần như thế.
“A? Không, không…Tôi…” Ngũ Y Y sợ hãi la lên.
Hoắc Phi Đoạt gần như áp chặt vào mặt Ngũ Y Y, môi hắn chỉ cách môi cô vài milimet, thổi khí nóng vào mặt cô: “Xem một lần chưa đủ, còn muốn sờ khắp người tôi sao?”
“Không! Không phải, là chú để cho tôi chà lưng cho chú, tôi lại lấy tay chà thôi.”
“Cho em chà bằng tay, không cho em cầm nha. Tay em vừa rồi lại bắt chỗ không cần bắt vậy? Hử?”
Ngũ Y Y thẳng hết chỗ nói rồi.