Hừ, cô đoán đnúng rồi, hộp trang sức xem ra là do ba con heo này trộm rồi bỏ vào phòng cô giá họa đây mà, nhìn vẻ mặt của Ngũ Nhân Tâm giông như nhìn thấy quỷ thì biết.
Ngũ Y Y bỏ qua Ngũ Nhân Tâm, tiêu sái đi xuống lầu.
Ngũ Nhân Tâm hồi lâu mới phản ứng lại, bấu chặt tay váo thành cầu thang, chối, “ Mày noi lung tung cái gì hả? Ai nói chúng ta có liên quan? Chuyện chính mày làm không dám nhận còn muốn đổ lỗi cho người khác sao?”
Trong giọng nói không giấu được vẻ sợ hãi.
Ngũ Nhân Aí đang ở dưới lầu ăn sáng, lạnh lùng nhìn Ngũ Y Y một cái, liền không thèm nhìn nữa, trực tiếp bỏ qua Ngũ Y Y.
Ngũ Nhân Lệ cũng đang ăn sáng, nhìn thấy khí thế lãnh khốc của Ngũ Y Y, lại liếc trộm về phía chị cả, bị dọa sợ vội vả cúi xuống ăn cơm.
Má ơi, tại sao Ngũ Y Y có ánh mắt dọa người như vậy, thật độc ác?
“Dì Trương, đem điểm tâm mang lên cho tôi”
Ngũ Y Y ngồi trước bàn ăn cố ý lơn tiếng kêu.
“Tới rối Tứ tiểu thư, điểm tâm của cô” Dì Trương ngày hôm qua bị dọa sợ, làm sao còn dám lên mặt với Ngũ Y Y, nhanh chóng mang điểm tâm lên.
Ngũ Y Y ai cũng không thèm nhìn, chăm chú ăn đồ ăn của mình.
Nhất định phải đem mình nuôi tráng tráng kiện kiện, mới có thể nhanh lớn lên.
Ngũ Nhân Tâm vừa ngồi xuống, bên ngoài liền có tiếng xe ngừng trước nhà, ánh mắt cùa ả rất nhanh, liền chạy nhanh ra cửa, lộ ra nụ cười tươi, “ Giang Đình, anh đến rồi! Nhanh một chút vào đây ăn một chút điểm tâm đi”
Ngũ Nhân Tâm hương Hàn Giang Đình ngoắc tay.
Hàn Giang Đình gật đầu một cái, xuống xe, đi vào phòng ăn, hướng Ngũ Y Y liếc mắt nhìn, liền hô, “Hot girl, không cần ăn no, mình có mang sandwich cho cậu, đầu bếp nhà mình làm đồ ăn tuyệt đối ngon nha”
Ngũ Nhân Tâm bị lơ, giận đến bĩu môi.
Ngũ Y Y không them cảm kích đáp trả, “ Mình sợ bị độc”
“Chời ơi, lần trước mình mang sandwich không phại bị cậu cướp ăn sạch sao, mình đây chỉ đoạt được có một chút từ tay cậu, nói lời này không thấy phản cảm sao?”
Ngũ Y Y khe khẽ cười, kết thúc điểm tâm, đứng lên, “Sán sớm tinh mơ liền dài dong thành ra như vậy, không có thei6n lí, đi thôi”
Hàn Giang Đình một cái cũng không thèm liếc nhìn Ngũ Nhân Tâm, khéo léo mở dù ra, làm độn tác mời, “ Tuân lệnh! Lão phật gia, ngài chậm một chút, coi chưng đường trơn”
Ngũ Y Y nhìn sang sắc mặt trắng bệch của Ngũ Nhân Tâm, đưa tay khoát lên cánh tay của Hàn Giang Đình, nghịch ngợm nói, “ Tiểu Hàn tử, đợi ai gia chải tóc lại đã, rơi một cọng tóc liền chặt đứt một ngòn tay của ngươi”
Hàn Giang Đình hắc hắc cười, đem gương mặt anh tuấn dán tới, không biết xấu hổ nói, “Chém ngón tay không thú vị, không bằng, đổi lại rơi một cọng tóc, sẽ để mình phục vụ một đêm, như thế nào?”
“Cút xa một chút!! Hàn Giang Đình, cậu sáng nay đánh răn chưa?” Ngũ Y Y đẩy khuôn mặt Hàn Giang Đình ra xa.
“Dĩ nhiên là rồi! Đây là nhãn hiệu kem đánh răng nổi tiếng của Hàn Quốc nha! Cậu ngửi xem” Hàn Giang Đình há miệng ra, hà hơi vào mặt cô.
Ngũ Y Y nhíu mày, “Thật khó ngứi! Thật hôi, nên đánh răng lại đi”
Hai người giống như bình thường, ba hoa cười dùa đi lên xe.
Ngũ Nhân Tâm giận điên lên, hung hăng giậm chân, mắng, “Ngũ Y Y con tiện nhân này, không hổ mẹ của mày là con hát, từ bụng mẹ liền lãng! Lãng chết mày! Một thân hồ mị! Dàm mê hoặc Giang Đinh nhà ta, khinh người quá đáng!”