Có mấy người căn bản không giống như là sinh viên, nhìn qua giống như lưu manh xã hội đen.
Có một cánh tay còn lộ ra hình xăm, hình dạng vô cùng khủng bố.
Trong lòng Ngũ Y Y, âm thầm co rút.
Tên Hàn Giang Đình này, cậu ta cũng không biết bây giờ đang cùng người nào ca hát nhảy múa chung một chỗ!
Hàn Giang Đình tỉnh lại, ngẩng đầu lên, mắt say lờ đờ nhập nhèm nhìn ngó Ngũ Y Y, nhếch miệng cười ngây ngô, "Y Y, Y Y à, người thân nhất của mình, cậu thật sự đến đây à, mình biết mà! Y Y của chúng ta nhất định sẽ không mặc kệ mình, đúng không? Y Y, bạn thân, cậu đã đến rồi?"
Vừa nghe Hàn Giang Đình nói năng lộn xộn, người ta có thể kết luận, người này đã quá say.
Ngũ Y Y thở dài, có chút chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, vỗ cánh tay Hàn Giang Đình một chút, mắng, "Cậu là cái tên ngu ngốc! Ai khiến cậu uống thành như vậy? Miệng chính là của cậu, cậu không thể quản lý cái miệng của mình sao? Uống uống uống, cho cậu uống đến chết luôn đi!"
Một tên con trai ngồi ở phía xa, trên cánh tay có hình xăm ngọn lửa, đứng lên, đi về phía Ngũ Y Y, ánh mắt xấu xa.
Cánh tay duỗi ra, một bàn tay cũng bắt được cằm của Ngũ Y Y, ép buộc cô phải ngửa mặt lên nhìn, nhìn tên con trai có hình xăm kia.
"Ừm, hàng cũng không tệ lắm, cô bé, tên là gì ấy nhỉ?"
Ngũ Y Y tức giận đến mặt đỏ bừng!
Nơi này còn có tên du côn đó!
Mạnh mẽ bắt được tay của tên có hình xăm, hét lên, "Anh làm gì! Nói chuyện thì nói đi, tại sao lại trêu ghẹo người khác! Tôi không quen biết anh!"
"A a, cô bé được lắm, đại ca của chúng tôi coi trọng cô, nói chuyện cùng cô, cô lại dám đối xử với đại ca của chúng tôi như vậy?" Một tên đứng bên cạnh tên có hình xăm, xắn tay áo, một bộ dạng muốn đánh Ngũ Y Y.
Ngũ Y Y vừa nhìn thấy mấy tên con trai cao to thô kệch, nhịn không được cảm thấy hơi sợ hãi.
Xong đời, lại gặp phải một đám khốn khiếp rồi.
Làm sao bây giờ?
Hàn Giang Đình lại còn say đến không đứng được, bộ dáng muốn ngủ luôn rồi.
Tên có hình xăm phất phất tay, ngăn lại, nói, "Đừng nha, đừng có hung dữ như vậy, làm tiểu mỹ nhân sợ
diendan
thì làm sao bây giờ? Không nhìn thấy sao, tiểu mỹ nhân còn tinh khiết lắm, ha ha ha."
Một đám con trai đều cười ha ha theo tên có hình xăm kia.
Không cười, là bạn cùng học đại học của Hàn Giang Đình, ngồi ở bên cạnh có chút không biết phải làm sao, chứng kiến tất cả.
Ngũ Y Y nói năng đúng mực, "Vị đại ca này, bạn thân của tôi uống rượu, tối hôm nay tôi mời khách, giờ tôi muốn đưa cậu ấy ra khỏi chỗ này trước."
Nói xong, dùng hết sức lực nâng Hàn Giang Đình đã say mê man, đi tới cửa.
Mấy tên lưu manh đều bị giọng nói và lời lẽ cứng rắn của Ngũ Y Y làm chấn động, sửng sốt một hồi, tên hình xăm kia diendan mới phản ứng kịp, kêu lên, "Ai cho phép mày đi! Ông mày không ày đi, mày có thể đi sao? Bắt trở về cho tao!"
Ngũ Y Y nghe được một tiếng, đã mở cửa phòng ra, sợ tới mức vội vàng bước chân nhanh hơn, đỡ Hàn Giang Đình chạy ra ngoài.
Hàn Giang Đình uống rượu, dưới chân không có lực, bị va vào Ngũ Y Y khiến cho cô lung lay sắp ngã.
Phía sau có mấy tên đã đuổi tới, Ngũ Y Y vừa thấy, sợ tới mức tóc dựng thẳng cả lên, vừa đúng lúc phía trước có một nhân viên đưa rượu bưng sáu bình rượu, Ngũ Y Y dốc sức chạy, bắt lấy, thuận tay ném hai chai bia về phía sau. (bưng rượu mà lại ném bia, hay nhỉ)
Rầm!
Mấy tên đuổi theo sợ tới mức lui hết về phía sau.
"Này! Cô làm cái gì thế! Cô bồi thường! Bồi thường đi!"
Cậu nhân viên hoảng sợ đứng sát vào chân tường, chỉ biết lớn tiếng la hét.
Mong các bạn ghé thăm nhà . để có có chương mới hơn