Nhưng tại sao hắn hôn môi cô, hắn vuốt ve cô, bọn họ lại mất tự nhiên như thế?
Đột nhiên nghĩ đến, mình cũng đã hôn môi cùng Hoắc lão đại, cũng đã bị Hoắc lão đại sờ ngực, tại sao cô lại không có một chút khủng hoảng và bài xích chứ?
Thật sự là hồ đồ rồi, không hiểu nổi chính mình nữa . . .
"Chỉ số thông minh của phụ nữ khi yêu bằng zero! Bây giờ mình chính là một đại ngốc!" Ngũ Y Y bất đắc dĩ chỉ vào hình mình trong gương mắng mấy câu, lại cúi đầu xuống đi tắm.
Trên đường Tiêu Lạc đến công ty, lái xe, không nhịn được có chút sa sút tinh thần.
Hắn thở dài, nhịn không được tự nói, "Y Y, phần thích kia của em đối với anh, giống như là một loại khát vọng đối với người thân đi? Anh muốn, cũng không phải chỉ có như vậy! Anh muốn em yêu anh, là tình yêu của người phụ nữ với người đàn ông!"
Vừa tắm xong, Ngũ Y Y đã nằm ở trong ổ chăn, chuẩn bị ngủ, thì điện thoại lại vang.
Ngũ Y Y nhìn màn hình điện thoại, quả nhiên chính là tên Hàn Giang Đình không có quan niệm thời gian kia.
Thở dài, nghe máy, "Có việc gì?"
"Y Y à, tới đây chơi cùng đi? Bọn mình đều đang chơi ở ktv, cậu cũng đến đây đi? Có thật nhiều bạn bè! Thật náo nhiệt!"
Ngũ Y Y nhìn đồng hồ đeo tay một chút, dựa vào, cũng chín giờ rồi, vậy mà xú tiểu tử này còn đang chơi ở bên ngoài, "Đã chín giờ rồi, cậu có biết không, nên về nhà rồi! Mình mới không đi!"
"Hu hu, cậu không đến sao? Nếu cậu không đến, thì để mình uống hết 20 bình rượu, được rồi, cậu đừng đến đây."
Ngũ Y Y nhất thời nhíu mày, nhịn không được lo lắng thay Hàn Giang Đình. Nghe giọng nói của Hàn Giang Đình, đã mang theo một chút say rồi, cũng đã nói ngọng cả rồi, nếu lại uống rượu, còn không tổn thương đến thân thể sao?
"Nói đi, các cậu ở đâu!"
Ngũ Y Y mặc quần áo cẩn thận, ra khỏi nhà, cưỡi lên xe đạp.
Hắt xì!
Lạnh đến nhịn không được muốn hắt xì một cái.
Thực đáng chết, buổi tối lạnh như thế, Hàn Giang Đình chết tiệt lại còn gọi cô ra ngoài, là muốn cho cô đông lạnh thành kem que mà?
Vì đang vội, cũng vì sưởi ấm, Ngũ Y Y đạp xe rất nhanh.
Cuối cùng cũng đến cái ktv kia theo như lời của Hàn Giang Đình, Ngũ Y Y dựng xe ở chân tường, xoa xoa tay đi vào.
Vừa vào, đã bị âm thanh điếc tai nhức óc ầm ĩ phải che lại lỗ tai.
Mẹ a, loại địa phương này chính là tới phá hủy lỗ tai!
Đi vòng quanh vài vòng, đi thật lâu trong hành lang giống như mê cung, mới tìm được cái phòng kia theo như lời của Hàn Giang Đình.
Đẩy cửa đi vào, đã nhìn thấy hai thằng cha đang cười hắc hắc, giữ lấy Hàn Giang Đình, tách miệng hắn rót rượu vào.
Hàn Giang Đình bị sặc hai tay khua loạn xạ.
"Các người làm cái gì! Không được như vậy! Buông cậu ấy ra!" Ngũ Y Y trừng to mắt, vội vàng chạy tới, đẩy hai tên kia ra, che chở cho Hàn Giang Đình.
"Oa? Hoa hậu giảng đường đến đây? Hoa hậu giảng đường của chúng ta thực sự đến đây đó!"
Một tên nhận ra Ngũ Y Y, ngây ngô cười ha ha.
Hàn Giang Đình cúi đầu, ho khan dữ dội, trong miệng chảy ra rất nhiều rượu.
Ngũ Y Y vỗ lưng cho Hàn Giang Đình, rút tấm khăn giấy cho Hàn Giang Đình lau miệng, bị chọc tức, kêu lên, "Các người làm cái gì vậy! Các người muốn giết chết cậu ấy à? Tửu lượng của cậu ấy vốn đã không tốt, mấy người lại còn thay nhau chuốc rượu cậu ấy! Tại sao lại khi dễ người như vậy! Tức chết người đi được! Các người nhìn xem, cậu ấy đã khó chịu thành bộ dạng gì nữa rồi! Sao có thể đối với người khác như vậy!"
"A a, hoa hậu giảng đường của chúng ta tính khí cũng không nhỏ đâu, ha ha, rất có cá tính, hô hô."