Một cô gái quỳ giữa hai chân hắn đang cầm anh em của hắn lên hôn lia lịa. (=,=!)
Cố Tại Viễn híp mắt lại hưởng thụ, bởi vì tốc độ trong miệng của cô ả kia ngày càng nhanh khiến hắn phải hít vài ngụm khí lạnh, hắn cúi đầu phát ra tiếng ngâm nga khe khẽ.
Một tay hắn vừa vuốt ve người anh em, tay còn lại vỗ vỗ đầu cô gái.
“Bảo bối nhanh lên chút nữa, đúng rồi, cẩn thận hàm răng của em…….ư…..” (Nguyen Nguyen: Ói máu với tên biến thái này=,=)
Ngũ Y Y rống xong rất sảng khoái, cô lấy tay vuốt vuốt lại mái tóc, chỉnh chu quần áo lại rồi rời khỏi đám đông kia.
Hàn Giang Đình đi theo phía sau Ngũ Y Y, rất vui vẻ nói: “Ngũ Y Y! Biểu hiện vừa rồi của cậu rất lợi hại! Cậu biết không? Tôi kể cho rất nhiều người nghe tôi chịu nhiều uất ức của cậu, nhưng mà bọn họ lại không tin, rốt cuộc lần này bộ mặt thật của cậu cũng bị lộ ra rồi, bọn họ có thể tin tưởng những lời tôi đã nói đều là sự thật.”
Ngũ Y Y trừng mắt nhìn chằm chằm Hàn Giang Đình: “Cậu sẽ không nói với nhũng cô gái kia là mình giống như yêu ma quỷ quái, để cho các cô ấy thay đổi cách nghĩ về cậu mà thương cảm cho cậu chứ?”
“Làm sao cậu biết được? Cậu đúng là thông minh!”
“Họ Hàn kia! Cậu có tin tôi sẽ bóp chết cậu không?”
“Cứu mạng!”
Hàn Giang Đình vừa cười vừa chạy, còn Ngũ Y Y đuổi theo phía sau hắn.
Hai người đùa giỡn ầm ĩ với nhau trong sân trường.
“Ngũ Nhân Lệ! Có anh đẹp trai đang tìm cậu kìa!...Ở dưới lầu đó!”
Ngũ Nhân Lệ đang tán gẫu với những học sinh khác, vừa nghe những lời này liền bật cười: “Đẹp trai? Đẹp trai gì chứ? Các cậu đã nghe rồi chứ, có anh đẹp trai muốn thổ lộ với bản tiểu thư, các cậu không được ham muốn mà ghen tị đấy….”
Nói xong, Ngũ nhân Lệ bỏ chạy ra khỏi phòng học.
Vừa xuống dưới lầu, nhìn trái phải, cô thấy ba người đàn ông đang đứng phía bên kia, nhìn quần áo trên người họ đều mang phong cách giống như sát thủ giết người.
Ngũ Nhân Lệ sợ tới mức đột nhiên dừng lại, sau đó định quay người bỏ chạy. sstruyen copy từ doctruyen.org
“Cô là Ngũ Nhân Lệ phải không?” Một người đàn ông lên tiếng hỏi.
Ngũ Nhân Lệ quay nữa người lại, cắn môi gật gật đầu.
Ba người đàn ông rất tự nhiên đi đến trước mặt Ngũ Nhân Lệ, một người trong đó tháo cặp mắt kính đen cúi đầu nhìn xuống hỏi Ngũ Nhân Lệ: “Cô biết công ty Hắc Đế không?”
Hai mắt Ngũ Nhân Lệ mở to, gật đầu nói: “Biết…” giọng nói của cô rất nhỏ.
“Tên tiểu tử quản lý dụng cụ kia do cô xúi giục phải không?”
“Ơ!” Ngũ Nhân Lệ lui về phía sau một bước.
“Chúng tôi nhận lệnh đến đây thông báo cho cô biết một tiếng. Nếu có chuyện tương tự xảy ra, cô sẽ có kết quả giống như tên quản lý dụng cụ kia!” Người đàn ông kia làm động tác kề dao cắt cổ, vể mặt của hắn vô cùng đáng sợ.
“A!”. Ngũ Nhân Lệ bị dọa sợ hãi ngồi xổm xuống, lạnh run cả người.
“Cô hãy nhớ kĩ….Không được có lần tiếp theo.”
Người đàn ông liếc mắt nhìn Ngũ Nhân Lệ một cái, sau đó đeo kính lên rất lãnh khốc rời đi.
Ngũ Nhân Lệ ngồi xổm trên mặt đất nhìn ba người đàn ông mạnh mẽ kia rời đi, cô càng nghĩ càng thấy sợ, vội lấy tay che mặt khóc nức nở.
Trên lầu, có hai tên tiểu tử đang đùa giỡn đụng phải chậu hoa đang đặt trên cửa sổ làm nó rơi xuống đối diện chỗ Ngũ Nhân Lệ đang ngồi.
Ngũ Y Y và Hàn Giang Đình từ đâu chạy đến không kịp suy nghĩ liền nhào đến đẩy bả vai Ngũ Nhân Lệ qua một bên.
Chậu hoa liền rơi bên chân Ngũ Nhân Lệ.
Bốp! Chậu hoa vỡ tan thành từng mảnh.
Ngũ Nhân Lệ sợ tới mức ngây dại ra.