Thật ra thì mẹ của cô có gửi tiền ngân hàng, đó là một khoản tiết kiệm của bà. Đi theo Ngũ Phong nhiều năm như vậy, vậy mà bà cũng không có tiền để gửi vào ngân hàng, ngay cả đồ trang sức cũng không bao giờ mua. Nghĩ tới nó, Ngũ Y Y cảm thấy rất đau, rất đau!
Mẹ như vậy, đơn giản cũng chỉ vì tình yêu !
Bà thật lòng yêu Ngũ Phong!
Từ đầu đến cuối, bà đều ngây ngốc yêu tên gian thương kia!
Cho dù có một đứa con gái riêng, cho dù bị hàng nhóm chửi rủa, bà cũng không hốihận. Chỉ vì, đáy lòng bà vẫn luôn chấp chứa một tình yêu tha thiết!
Mẹ cô thật là, tại sao lại đi yêu một tên đàn ông vô tình vô nghĩa như vậy?
Ngũ Y Y hơi khổ sở , ngẩng đầu lên, mở mắt to nhìn bầu trởi xanh bao la kia, hít hít nước mũi.
Hàn Giang Đình cứ như vậy mà bị lừa, cười ha ha rồi nói:
“ A, thì ra là như vậy. Mình đã nói rồi, dì ấy sao có thể lại không có tiền để dành chứ! À, vậy sao lúc đầu cậu lại không phát hiện ra, lại vì xây mộ mà đi vay tiền?”
Coi như đầu óc heo của Hàn Giang Đình vẫn còn có chút suy nghĩ, vẫn nghĩ ra chuyện này.
Ngũ Y Y méo miệng, đôi mắt xinh đẹp liếc qua nhìn Hàn Giang Đình này trong, thoải mái mà nói:
"A, thời gian đầu mình rất đau lòng nên không nhớ đến. Cho nên mới như vậy.”
“ Oh,khồng tồi, cứ như vậy mua cho dì ấy một ngôi mộ để an nghỉ thì được rồi!”
Hàn Giang Đình vui vẻ cười, gương mặt đơn thuần.
"Ừ." - Ngũ Y Y gật đầu một cái.
Ngũ Y Y đột nhiên nghĩ đến một vấn đề, do dự một chút rồi nói:
“ Cái đó……………Giang Đình……….Chính là…….Cái kia………”
Hàn Giang Đình lắc hai chân, nhìn đám mây trắng trên trời , vô cùng thích ý:
“ A, cậu muốn nói cái gì, cậu trở nên dài dòng thôi lôi từ bao giờ? Rốt cuộc có chuyện gì muốn nói?”
"Chính là cái. . . . . ." - Ngũ Y Y khó khăn gãi gãi đầu , vẫn có chút thẹn , không dám mở miệng.
"Cái gì a!"
"Chính là . . . . .Mình muốn hỏi cậu, cậu đã từng xảy ra quan hệ với bạn gái nào chưa?”
"Cái gì? Cậu muốn nói đến cái quan hệ nào?” - Hàn Giang Đình trợn tròn mắt, nghiêng mắt nhìn Ngũ Y Y.
Có phải có chút sai lầm hay không . Tại sao lại thấy nha đầu mặt dày này, giờ phút này trên khuôn mặt có chút ửng đỏ.
"Ai nha, không phải là cái quan hệ kia sao!"
“ Cậu không nói rõ ràng làm sao mình hiểu quan hệ gì? Thật khó hiểu?”
“ Là…Là……Quan hệ ….thân thể…! Thiệt là! Đầu óc cậu thật nhỏ bé như hạt dưa gang á! “ – Từ kia dễ dàng đi ra từ miệng của Ngũ Y Y, khuôn mặt cô đã đỏ ửng rồi.
"Oh? Từ lúc nào cậu lại quan tâm đến cái quan hệ nam nữ kia? Có phải là có người trong lòng, muốn cùng anh ta gạo nấu thành cơm?” – Ánh mắt của Hàn Giang Đình có chút nghi ngờ.
“ Làm gì có người trong lòng! Mình chỉ là muốn biết một chút, không đúng, không phải là điều tra. Không đúng, mình chỉ là thuận miệng hỏi một chút mà thôi.”
"Rất khả nghi a, hì hì."
" Cậu rốt cuộc muốn trả lời hay không?"
“ Tốt tốt tốt, Ngũ Y Y là bạn bè của mình, mình có trách nhiệm phải trả lời tất cả các câu hỏi của cậu! Nói đi, cậu muốn biết cái gì?”