Mục lục
Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nguyên Hòa Hạ càng nghĩ càng khó chịu, càng muốn ra uy với Bạch Cẩm Sương.

Cô ta chỉ thẳng vào mặt Bạch Cẩm Sương không chút kiêng kị: “Thiết kế Bạch, hôm nay tôi nói rõ ràng cho cô biết, đừng cho rằng bây giờ cô là nhà thiết kế có tiếng thì có thể coi thường khách hàng, cô suy nghi cho hẳn hoi tử tế, ai mà biết được sau này, khách hàng của cô có khi lại thành vợ ông chủ? Cô nói như thế có đúng không, thiết kế Bạch!” Giọng điệu của cô ta thể hiện rõ sự công kích, lời nói gần như trực tiếp nói thẳng.

Cứ như Quý Nhiên đã thật sự trở thành vợ của Mặc Tu Nhân, lúc đó cô ta có thể đến tố cáo với Quý Nhiên tội trạng của Bạch Cẩm Sương, cho cô thành cá nằm trên thớt! Bạch Cấm Sương nhàn nhạt nhìn Nguyên Hòa Hạ, giọng nói vẫn không một chút biểu cảm: “Cô Nguyên, ngoài chuyện đó ra, có còn có yêu cầu gì đối với bản thiết kế nữa không? Nếu như không còn gì nữa, vậy tôi sẽ tiếp tục hoàn chỉnh bản thảo, cô Nguyên cứ từ từ thưởng thức trà, tôi xin phép đi trước để làm việc!” Bạch Cấm Sương nói xong liên trực tiếp xoay người rời đi.

Cô vừa bước đến cửa phòng đã nghe thấy tiếng của Nguyên Hòa Hạ tức giận hét lớn: “Bạch Cẩm Sương!”

Bạch Cẩm Sương quay đầu lại liếc nhìn cô ta, ánh mắt lạnh lùng và sắc bén, trái tim Nguyên Hòa Hạ lúc này bị dọa cho nhảy dựng.

Bạch Cẩm Sương không nói thêm gì, trực tiếp đẩy cửa bước ra ngoài.

Nguyên Hòa Hạ tức như muốn phát điên lên, cô ta suýt chút buột miệng nói ra, người chị em thân thiết của cô ta Quý Nhiên có khả năng sẽ trở thành vợ ông sếp của Bạch Cấm Sương, nếu như thế Bạch Cấm Sương sao có thể dám vênh mặt với cô ta như thế này! Thật sự là tức chết mài! Đợi khi Quý Nhiên thật sự đã bước chân vào nhà Mặc Tu Nhân, cô ta chắc chắn sẽ cho Bạch Cẩm Sương sống không bằng chết! Cũng lúc đó, trên căn phòng cao nhất của tòa nhà.

Quý Nhiên cẩn thận từng tí một nhìn Mặc Tu Nhân: “Ngài Mặc, liên quan đến chuyện mách lẻo trước kia, tôi luôn muốn nói xin lỗi trực tiếp với anh, nhưng đáng tiếc lại luôn không tìm được cơ hội! Trước đây khi ở Nha Trang, tôi vốn đã muốn nói lời xin lỗi với anh rồi, nhưng khi ấy mãi không thấy anh nghe điện thoại, mà cũng không trả lời tin nhắn của tôi, tôi…”

Sắc mặt Mặc Tu Nhân lạnh lùng, trực tiếp ngắt lời cô ta: “Không cần thiết!”

Quý Nhiên cắn môi, nhìn rất đáng thương. Nhưng đáng tiếc, Mặc Tu Nhân luôn cúi đầu nhìn đống tài liệu, đến liếc mắt cũng không thèm nhìn cô ta.

Quý Nhiên mim môi: “Ngài Mặc, nếu như anh không cần tôi nói xin lỗi, vậy để tôi cảm ơn anh được không? Tôi cũng là người hưởng lợi từ vụ bê bối này, nhưng nó có ảnh hưởng đến công việc của ngài Mặc không?”

Mặc Tu Nhân cau mày, ngẩng đầu nhìn cô ta: “Rốt cuộc cô muốn làm gì?”

Quý Nhiên nhìn có vẻ đau lòng, đưa tay kéo khóa chiếc váy liền thân, giọng ấp úng: “Ngài Mặc, tôi muốn… cảm ơn anh!”

Đồng tử của Mặc Tu Nhân co lại, thần sắc lạnh lẽo đến cực điểm, nhiệt độ của phòng làm việc dường như giảm xuống: “Mặc vào!” Quý Nhiên lúc đó có chút sợ hãi: “Ngài Mặc, tôi…”

Giọng nói của Mặc Tu Nhân lạnh lẽo như đến từ địa ngục làm người đối diện hoảng hồn: “Cô Quỹ, xin tự trọng!” Thần sắc của Quý Nhiên lúng túng, đáng thương đứng trên mặt đất, không động đậy.

Mặc Tu Nhân không còn chút nhẫn nại nào: “Cô xin lỗi xong rồi đấy, cảm kích như thế này tôi không cần, cô có thể đi được rồi đấy!” Quý Nhiên có chút buồn, cô ta mặc dù có kế hoạch lợi dụng chức vị của Mặc Tu Nhân để được việc của bản thân nhưng cô ta cũng thật sự thích người đàn ông này. Anh mạnh mẽ, lạnh lùng, khí chất trấn áp mọi thứ xung quanh, tất cả mọi điều từ anh có sức hút mạnh mẽ với cô ta.

Cô ta không tin lại có một người đàn ông thấy mỡ dâng tận miệng mà không thèm muốn.

Cô ta cố chấp đứng tại chỗ, vươn tay định kéo hai dây váy xuống.

Mặc Tu Nhân không ngờ được rằng, người phụ nữ trước mắt mình da mặt lại có thể dày đến thế. Sắc mặt anh lạnh lùng băng giá, thắng thừng nói: “Quý Nhiên, tôi nghĩ cô đang hiểu nhầm rôi, tôi không nhúng tay vào vụ lùm xùm kia vì căn bản tôi không quan tâm đến nó, còn nữa, tôi có vợ rồi, vợ tôi gia thế tốt hơn cô, mặt đẹp hơn cô, cơ thể nóng bỏng hơn cô, và học vấn cũng cao hơn cô nữa!” “Tôi có trong tay một viên minh châu rồi còn cần một viên ngọc giả sao, tôi không có hứng thú, mời cô dừng lại đi thôi! Hơn nữa, tôi không có ý định cắm sừng vợ mình, nên mời cô lập tức ra khỏi đây, đừng ép tôi phải đến mức đá cô ra ngoài, đến lúc đó, danh tiếng của cả hai cũng không ra gì cả đâu!”

Quý Nhiên như đóng băng tại chô, cô ta không thể tiêu hóa được thông tin kia, nhìn chằm chằm Mặc Tu Nhân: “Ngài… ngài Mặc, anh có vợ rồi sao?” Mặc Tu Nhân nhấc điện thoại riêng: “Triệu Văn Vương, phiên cậu mời cô Quý đây ra ngoài giúp tôi!” Quý Nhiên lúng túng chỉnh lại dây váy áo, thân sắc hoảng loạn mặc lại váy áo tử tế.

Ở phòng thiết kế. Vân Yến tức giận không thôi ngồi bên cạnh Bạch Cẩm Sương, cần nhắn không ngừng với cô: “Cái người Nguyên Hòa Hạ đó, sao cô ta có thể ăn nói như thế chứ, nói cứ như Quý Nhiên thật sự sẽ trở thành vợ của sếp Mặc vậy!”

“Còn nữa, cứ coi như đúng là Quý Nhiên đó có ngày thật sự gả cho Tổng giám Mặc đi nữa, vậy con người Nguyên Hòa Hạ kìa liên có thể ức hiếp chúng ta như thế sao? Cô ta chỉ là một minh tinh hạng ba mà còn dám lên mặt như thế, hơn nữa, cô ta cũng chỉ là bạn thân của Quý Nhiên mà thôi, cũng đâu phải vợ của sếp Mặc, cô ta dựa vào cái gì mà đối xử với chúng ta như thế chứ!”

Vân Yến tức giận mãi không dứt, nghĩ đến thái độ của Nguyên Hòa Hạ đối với cô và Bạch Cẩm Sương khi nãy cô lại tức đến đứng ngồi không yên được.

Sắc mặt của Bạch Cấm Sương không biểu lộ cảm xúc gì nhiều, cô nhìn Vân Yến, chớp chớp mắt: “Đừng tức giận nữa, nó không chừng, Tổng giám đốc Mặc của chúng ta lại kết hôn rôi!” Nguyên Hà Hạ là loại người qua cầu rút ván, Bạch Cẩm Sương không thèm để cô †a vào mắt, vậy nên hoàn toàn không muốn quan tâm đến vấn đề này.

Vân Yến có chút kinh ngạc: “Hả? Sao có thể chứ. Tất cả mọi người đều biết, Tổng giám đốc Mặc alf một người đàn ông độc thân bền vững đó!” Bạch Cấm Sương nhìn cô gái ngây thơ, cười cười, không nói gì thêm.

Người đàn ông độc thân giấu giếm cuộc hôn nhân thầm lặng phía sau? Mặc dù cô và Mặc Tu Nhân chỉ là hôn nhân hợp đồng, còn có thời hạn nhất định, nhưng Mặc Tu Nhân dù sao cũng đã kết hôn rồi, đây là một chuyện không thể phủ định được! Khi Quý Nhiên đến phòng thiết kế, Vân Yến đang lải nhải liên tục không ngừng bên tai Bạch Cẩm Sương: “Cẩm Sương, tôi cứ nghĩ đi nghĩ lại, Tổng giám đốc sao lại không kết hôn, mà hơn nữa, nếu anh ta kết hôn rồi sao lại không công khai cho mọi người biết!” Bạch Cẩm Sương cười, không đáp.

Lúc này, Quý Nhiên bước vào: “Thiết kế Bạch, Nguyên Hòa Hạ đâu rồi?” Bạch Cấm Sương có chút ngẩn ngơ, đứng dậy nhìn cô ta: “Cô Nguyên đang trong phòng đợi cho khách, đúng rồi, cô Quý có thể vào đó, tôi sẽ gửi cô bản thảo thiết kế để cô xem xét!” Kết quả, Quý Nhiên lắc đầu: “Không cân đâu, tôi không có yêu cầu gì khác cả, thiết kế Bạch thấy ốn là được rồi, tôi tin vào năng lực của cô!” Ánh mắt Bạch Cẩm Sương lấp lánh: “Vậy được, để tôi tiễn cô và cô Nguyên về!” Quý Nhiên gật đầu.

Nguyên Hòa Hạ nhìn Quý Nhiên như thế nhìn thấy người chống lưng, lập tức sẵng giọng, đứng trước mặt Bạch Cẩm Sương lên mặt: “Nhiên Nhiên, sao em nhanh như thế đã ra đây rồi?” Đôi mắt Quý Nhiên lấp lánh, thấp giọng nói: “Anh ấy hôm nay bận, em hiểu cho anh ấy, chúng em nói chuyện xong em liền dời đi” Nguyên Hòa Hạ khoác tay cô ta, vừa đi ra bên ngoài, vừa như cố ý hỏi: “Thế hai người bọn em nói chuyện gì thế?” Quý Nhiên liếc nhìn Bạch Cấm Sương, cô ta không muốn đứng trước mặt người ngoài nhắc đến mối quan hệ giữa cô và Mặc Tu Nhân.

Cô ta nhẹ giọng: “Anh ấy nói, hôm nay tương đối bận, không có thời gian ở bên em, sau này anh ấy sẽ bù đắp cho em saul” Hai từ bù đắp này, đơn giản mà mang nhiều hàm ý.

Nguyên Hòa Hạ khi ấy hớn hở ra mặt, khuôn mặt lộ ra nụ cười ngưỡng mộ, còn ném một cái nhìn khiêu khích về phía Bạch Cấm Sương: “Vậy anh ta không nói bao giờ cho em một thân phận à?” Mặt Quý Nhiên lộ ra vẻ ngại ngùng khó giấu, e thẹn thấp giọng nói: “Chị đừng nói linh tỉnh!” Trái tim Bạch Cẩm Sương trâm xuống, lặng lẽ nhìn hai người bọn họ kẻ lôi người kéo đi vào thang máy.

Bạch Cấm Sương xoay người quay lại phòng thiết kế, bắt đầu suy nghĩ, nếu như Mặc Tu Nhân có ý định cho Quý Nhiên một thân phận, vậy thì cô nên kết thúc đoạn hợp đồng hôn nhân này thôi. Con đường sau này của Mặc Tu Nhân rộng mở, Bạch Cao Minh cũng không dám đến làm loạn.

Trước khi cô li hôn với Mặc Tu Nhân có thế đưa chú ra ngoài nước ngoài, đến lúc đó, Bạch Cao Minh cũng không thể uy hiếp cô nữa. Bạch Cấm Sương cầm điện thoại, soạn một tin nhắn rồi gửi cho Mặc Tu Nhân. Bạch Cấm Sương: “Tống giám đốc Mặc, hay là… chúng ta ly hôn đi”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK