Mục lục
Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 30 Làm mọi thứ vì tiền

Bạch Linh Lan bị anh ta làm cho nghẹn họng không biết nói gì: “Dù sao tôi không đi, muốn ký giấy thỏa thuận ly hôn thì tới phòng bệnh!”

Trịnh Hoài Thanh nghĩ tới lời Mặc Tu Nhân nói, đôi mắt lóe sáng, lạnh lùng nói: “Số phòng bệnh!”

Bạch Linh Lan nói số phòng bệnh, sau đó cúp điện thoại.

Trịnh Hoài Thanh bẻ cố áo có cúc áo thứ hai, đây là thiết bị kiểu mới Mặc Tu Nhân đặc biệt chuẩn bị cho anh ta, không thế không công mà lui.

Nhìn tòa nhà bệnh viện, anh ta cười giễu cợt, không nghĩ tới anh ta đường đường là tổng giám đốc, lại lưu lạc tới nông nỗi làm gián điệp.

Bỗng nhiên anh ta có chút hối hận, sao anh ta và Bạch Cẩm Sương lại đi tới bước này.

Lúc trước chỉ vì Bạch Cẩm Sương từ chối mình, anh ta lập tức lên giường với Bạch Linh Lan.

Nhưng cho dù thế nào anh ta cũng không nghĩ tới, bây giờ lại thêm mình vào! Trịnh Hoài Thanh đi lên lầu xong, có hai vệ sĩ ở cửa không chỉ lục soát người, còn cầm di động của anh ta.

Lúc anh ta tiến vào phòng bệnh, Bạch Linh Lan đang ăn táo.

Trịnh Hoài Thanh đưa giấy thỏa thuận ly hôn cho Bạch Linh Lan, Bạch Linh Lan lật xem hai lần, bắt đầu nhíu mày: “Không chia cho tôi thứ gì sao?”

Vẻ mặt Trịnh Hoài Thanh âm trầm: “Cô muốn gi”

Bạch Linh Lan không chút do dự nói: “Tiền!”

Trịnh Hoài Thanh nhìn cô ta đầy châm chọc, cười mỉa một tiếng: “Cô đúng là con người làm mọi thứ vì tiên!”

Sắc mặt Bạch Linh Lan thay đổi: “Ban đầu khi ở trên giường anh không nói như vậy!”

Trịnh Hoài Thanh nhếch miệng cười trào phúng: “Cô không biết, lời nói của đàn ông trên giường không thể tin sao?”

Bạch Linh Lan nghiêm mặt: “Những thứ này tôi mặc kệ, bây giờ tôi là vợ chông với anh, tôi muốn chia đều tài sản của anh, thực sự không được thì ra tòa, tôi không tin không lấy được một đồng nào! Anh đừng mơ đá văng tôi đi!”

Trịnh Hoài Thanh nhìn gương mặt thanh thuần của Bạch Linh Lan, lúc này cô ta lộ ra vẻ mặt lòng tham không đáy.

Giọng điệu của anh ta hơi cứng ngắc: “Thực sự nên cho cư dân mạng xem bộ mặt ghê tởm này của cô, cô muốn ly hôn thì ra tòa đi, dù sao hiện giờ trang sức đá quý Hải Thiên đang mắc nợ, dính tới tòa án, nếu cô muốn, tôi có thể chia cho cô một nửa!”

Bạch Linh Lan cứng đờ, sắc mặt thay đổi: “Tôi ký!”

Trịnh Hoài Thanh thấy sắc mặt cô ta thay đổi rất nhanh, ghê tởm muốn nôn.

Bồng nhiên anh ta cảm thấy mình không chỉ thua Mặc Tu Nhân trên năng lực kinh doanh, ở phương diện nhìn người cũng bị quăng xa một con phố.

Sao lúc trước mắt anh ta bị phần che mắt, ở bên cạnh người như Bạch Linh Lan!

Trịnh Hoài Thanh-thấy Bạch Linh Lan ký tên, nghĩ tới chuyện Mặc Tu Nhân dặn dò, lạnh lùng nói: “Cô đừng quá đắc ý, chẳng qua hiện giờ cư dân mạng thấy cô đáng thương, cô còn có thể tự sát nhiều lần nhận được đồng tình sao? Tôi không biết sao cô có mặt mũi nói trên mạng những lời này, rõ ràng là cô nếm được ngon ngọt, nhiều lần từ chỗ tôi lừa gạt bản thiết kế của Cẩm Sương, bây giờ lại giả vờ vô tội, mặt mũi của cô đâu?

Bạch Linh Lan!”

Bạch Linh Lan cười khinh thường: “Thì tính sao! Bọn họ có chứng cứ không?”

Trịnh Hoài Thanh giống như lần đầu tiên quen biết Bạch Linh Lan: “Cô thực sự khiển tôi ghê tởm, lần này cô có thể đổ hết lỗi lầm lên đầu tôi, chẳng qua vì Bạch Cẩm Sương không có chứng cứ tóm được cô mà thôi!”

Bạch Linh Lan cười nhạo một tiếng, vươn tay vén mái tóc rơi trên trán ra sau tai: “Lần này bọn họ tin tưởng là đủ, tôi đáng thương như vậy, cho dù Bạch Cẩm Sương thắng trên tòa thì có sao.

đâu, còn không phải gánh thanh danh không có nhân tính; không để ý tới tỉnh thân à!”

Đôi mắt Trịnh Hoài Thanh lóe sáng: “Hiện giờ người ta đang ở trang sức đá quý Hoàng Thụy, có Mặc Tu Nhân che chở mài”

Bạch Linh Lan nghe thấy thế, giống như nghe.

được chuyện cười, cô ta nhếch miệng châm chọc: “Thì tính sao? Thanh danh của Bạch Cẩm Sương đã rất thối nát, Mặc-Tu Nhân có bản lĩnh tới mấy, còn có thể thay đổi suy nghĩ của cư dân mạng sao?”

Cô ta nhíu mày, hơi đắc ý trợn trừng mắt: “Đám cư dân mạng ngu ngốc, bây giờ tôi nói gì bọn họ đều sẽ tin tưởng! Phần lớn mọi người là mù quáng theo phong trào, anh có biết hay không?”

Trịnh Hoài Thanh nhìn chăm chằm cổ tay cô ta, đột nhiên sắc mặt thay đổi: “Cổ tay cô không bị cứa sao?”

Tay đang ký tên của Bạch Linh Lan cứng đờ, lập tức ném giấy thỏa thuận ly hôn cho Trịnh Hoài Thanh, che cổ tay: “Anh nói linh tỉnh cái gì thế?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK