Mục lục
Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 31 Xúi giục

Trịnh Hoài Thanh bỗng bật cười trào phúng: “Tôi chỉ lừa cô chơi một võ thế thôi, không ngờ thế mà lại là thật, Bạch Linh Lan, cô đúng là được lắm!”

Đây là điều Mặc Tu Nhân đã dạy anh ta, đó là thả con săn sắt bắt con cá rô! Sắc mặt Bạch Linh Lan thay đổi liên lục: “Cho dù anh biết thì đã thế nào, dù sao cư dân mạng cũng đã biết rõ chuyện tôi cắt cổ tay, hơn nữa anh còn không có chứng cứ, càng khỏi phải nghĩ tới chuyện dùng đoạn ghi hình của Bạch Cẩm Sương để uy hiếp tôi.

Đừng quên lúc anh đi vào đã soát người, tôi đã đề phòng chiêu đó rồi!”

Tuy miệng thì nói thế nhưng rõ ràng cô ta vẫn có hơi chột dạ.

Trịnh Hoài Thanh nhìn cô ta chăm chú, anh ta không nói một lời, trong lòng cười khấẩy, cấn thận hơn nữa thì đã làm sao, không phải là vẫn không phòng được Mặc Tu Nhân? Bạch Linh Lan đột nhiên cầm lấy con dao gọt trái cây đặt bên cạnh, rạch một đường trên cổ tay mình, máu lập tức chảy ra, cô ta còn tiện tay nhấn chuông kêu cứu cho minh.

Trịnh Hoài Thanh hoàn toàn bị chuỗi hành động này của cô ta làm cho rúng động, nhìn Bạch Linh Lan bằng ánh mắt phức tạp: “Gô…”

Bạch Linh Lan cười lạnh một tiếng: “Lần này thì đúng là cắt cổ tay thật rồi.

Anh cảm thấy anh còn nắm được thóp để uy hiếp tôi nữa không?”

“Cô đúng là ngay cả bản thân mình cũng có thể xuống tay được!”

Trịnh Hoài Thanh đã không biết nên nói cái gì mới thể hiện được cảm xúc khiếp sợ của bản thân lúc này.

Bạch Linh Lan hừ lạnh một tiếng: “Nếu không thì sao, để anh điều tra ra rồi uy hiếp tôi chắc? Tôi đây không ngu ngốc như thết”

Bạch Linh Lan vừa mới dứt lời thì đã có bác sĩ xông vào, Trịnh Hoài Thanh bị gạt phắt sang một bên.

Buổi chiều, trên mạng lại cuộn trào một hồi sóng gió.

Tin sốc! Bạch Cẩm Sương không muốn rút đơn kiện, Bạch Linh Lan không khống chế được cảm xúc, vết thương do cắt cố tay lại nứt ra, lần thứ hai vào phòng phẫu thuật! Kèm theo còn có một tấm hình, là hình Bạch Linh Lan được đẩy vào phòng phẫu thuật với cổ tay chảy máu.

Cư dân mạng bị dẫn dắt phát điên! #Bạch Cẩm Sương đi chết đi# Bạch Cẩm Sương không xứng làm chị! Lòng dạ rắn rết, không có tình người! Cư dân mạng chúng tôi yêu cầu, Bạch Cẩm Sương rút đơn kiện, thẳng kiện đối với cô có quan trọng tới mức ấy không? Khi Bạch Cẩm Sương nhìn thấy tin tức, Mặc Tu Nhân gọi điện thoại tới, yêu cầu cô đi lên phòng làm việc của anh.

Vừa vào cửa cô đã nhìn thấy Mặc Tu Nhân đang nhìn màn hình máy tính chăm chú, không biết anh đang xem thứ gì, khóe môi nhếch lên một nụ cười giễu cợt.

Ánh mắt của Bạch Cẩm Sương lấp lóe: “Tổng giám đốc Mặc, anh tìm tôi sao?”

Nghe thấy lời cô, Mặc Tu Nhân giật mình, khóe miệng cong lên một nụ cười nghiền ngẫm: “Ừ, kiếm đại chỗ nào ngồi xuống đi”

Bạch Cẩm Sương nhấp môi: “Không cần, tôi đứng được rồi.”

Mặc Tu Nhân nhìn cô, như cười lại như không: “Về hướng đi trên mạng, cô thấy thế nào?”

Ánh mắt Bạch Cẩm Sương lóe lên, cô nói thật: “Không thấy sao cả”

Mặc Tu Nhân bật cười một tiếng: “Cô bình tĩnh nhự vậy thật phải khiến tôi nhìn với cặp mắt khác xưa.”

Bạch Cẩm Sương ngẩng đầu lên nói: “Anh đã có biện pháp rồi, tại sao tôi phải mất bình tĩnh cơ chú?”

Trong mắt Mặc Tu Nhân thoáng qua vẻ ngạc.

nhiên: “Hử, vậy cô nói xem, tôi đã có biện pháp gì rồi?”

Bạch Cẩm Sương cất tiếng nói thẳng: “Trịnh Hoài Thanh và Bạch Linh Lan qua lại với nhau hai năm, chắc chắn trong tay anh ta có chứng cứ chứng minh Bạch Linh Lan nói dối. Nếu buổi trưa anh đã nói chuyện với anh ta, vậy khẳng định đã có tự tin thuyết phục được anh ta làm việc cho mình”

Mặc Tu Nhân cười, nụ cười ngoài mặt chứ không lan tới lòng, nhìn Bạch Cẩm Sương: “Không nhìn ra đấy, cô còn rất thông minh”

Bạch Cẩm Sương trả đũa đáp lại: “Bình thường thôi, còn kém xa tổng giám đốc Mặc”

Mặc Tu Nhân nghe thấy lời nói đầy đâm chọc của cô, chỉ cảm thấy Bạch Cẩm Sương hệt như một con mèo, đang giơ vuốt cào mạnh lên ngực mình.

Anh đột nhiên đứng dậy, vòng qua bàn làm việc đi về phía Bạch Cẩm Sương.

Cơ thể Bạch Gẩm Sương thoáng cứng đờ.

Mặc Tu Nhân đứng lại trước mặt cô, cúi đầu nhìn cô.

Bạch Cẩm Sương cảm thấy không khí xung quanh dường như trở nên loãng đi, theo bản năng cô vô thức lùi về sau một bước.

Ánh mắt Mặc Tu Nhân tối xuống, vươn tay giữ căm cô.

Bạch Cẩm Sương hơi kinh ngạc, theo quán tính toan giơ tay lên hất tay Mặc Tu Nhân ra.

Không ngờ chỉ vừa mới giơ tay, tay cô đã bị Mặc Tu Nhân bắt được: “Sao nào? Muốn đánh tôi?”

Gương mặt Bạch-Cẩm Sương thoáng qua vẻ hoảng hốt, cau mày nhìn Mặc Tu Nhân chăm chú, lắp ba lắp bắp: “Anh… anh muốn làm gì?”

Mặc Tu Nhân cong cong môi, cánh tay thon dài đột nhiên vòng qua eo Bạch Cẩm Sương, kéo toàn thân cô vào trong lồng ngực mình…

Đôi môi quyến rũ đột ngột kề tới sát gần…

Thậm chí Bạch Cẩm Sương có thể cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của anh phà lên mặt mình.

Trong lòng cô hốt hoảng, ánh mắt lóe lên, hai tay cũng không nhịn được siết chặt thành năm đấm, nhịp thở thay đổi trở nên căng thẳng: Anh ta… đang định hôn mình?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK