Mục lục
Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 24: Cằm bị thương

Vân Yến lập tức sợ hãi lắc đầu, nói năng lộn xôn: “Không phải không phải, em không có ý đó!”

Bạch Cẩm Sương cười nói: “Đùa cô thôi, đừng nghĩ là thật, gọi tên tôi Cẩm Sương là được, cô đã là trợ lý của tôi, vậy sau này đi theo tôi làm việc thật giỏi, tranh thủ sớm lên làm nhà thiết kế trợ lý!”

Vân Yến được cưng chiều mà sợ hãi liên tục gật đầu: “Em nhất định sẽ cố gắng làm việc!”

Phải biết rằng trợ lý nhà thiết kế và nhà thiết kế trợ lý, tuy chỉ là đảo trình tự một chút, nhưng tính chất hoàn toàn khác nhau.

Trợ lý của nhà thiết kế chỉ giúp làm việc vặt, mà nhà thiết kế trợ lý thì có thể tạo ra bản thiết kế riêng, cũng có tư cách tham dự các trận đấu.

Bạch Cẩm Sương đánh giá cô ấy từ trên xuống dưới một cái: “Còn nữa, ngày mai đi làm ăn mặc nghiêm túc một chút!”

Vân Yến sửng sốt, vội vàng gật đầu.

Trên tầng cao nhất của trang sức đá quý Hoàng Thụy.

Mặc Tu Nhân đi ra khỏi thang máy, Triệu Văn Vương ngay lập tức đi tới: “Tổng giám đốc Mặc, trải qua sự kiện sao chép đảo ngược ồn ào trên mạng ngày hôm qua, cuộc thi thiết kế trang sức thế kỷ do chúng ta tổ chức cũng tăng lên độ hot mới. Từ chiều hôm qua tới sáng hôm nay, đã có hơn mười nhà quảng cáo tới tìm chúng ta, muốn đưa quảng cáo vào trong trận thi đấu lớn, anh xem…

Mặc Tu Nhân vừa đi về phía văn phòng, vừa nói: “Lựa chọn ba nhà quảng cáo nổi tiếng nhất tiến hành hợp tác, đương nhiên là đầu tư càng nhiều càng tốt, nhưng mà quảng cáo quá nhiều trái lại sẽ khiến trận đấu biến chất!”

Triệu Văn Vương vội vàng gật đầu: “Còn nữa, hiện giờ sự chú ý của mọi người đều dồn vào bản thiết kế giống nhau của cuộc thi thiết kế trang sức Tỉnh Nguyệt và cuộc thi thiết kế trang sức thế kỷ. Tuy bản thảo thiết kế thuộc về cô Bạch Cẩm Sương, trước mắt tuy kháng án, nhưng còn chưa bắt đầu lên tòa án, cho dù chứng cứ của cô Bạch Cẩm Sương vô cùng xác thực, loại tranh giành tác phẩm này, dựa theo quy định vẫn không thể tham gia thi đấu! Anh xem nên xử lý như thế nào?”

Mặc Tu Nhân dừng bước một lát: “Ý của cậu là, nếu không có bản thiết kế này, độ hot của cuộc thi thiết kế trang sức thế kỷ không thể duy trì được, đúng không?”

Triệu Văn Vương vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, cho nên tôi muốn hỏi một chút ý nghĩ của anh!”

Mặc Tu Nhân im lặng hai giây, tay đặt lên tay nắm ở cửa ban công, liếc mắt nhìn thoáng qua Triệu Văn Vương: “Cậu cũng nói rồi đấy, tuy còn chưa ra tòa, nhưng chứng cứ của Bạch Cẩm Sương vô cùng xác thực, vậy cậu sợ cái gì?”

“Tôi…” Triệu Văn Vương nhìn về phía Mặc Tu Nhân, đột nhiên chú ý tới miệng vết thương chỗ cằm anh.

Sau đó anh ta lắp bắp: “Tôi… Tôi… Là nói quy định của trận đấu lớn không thể dùng loại tác phẩm này!”

Mặc Tu Nhân nhíu mày, không vui nhìn anh ta: “Cậu lắp bắp cái gì?”

Triệu Văn Vương một lời khó nói hết cúi đầu: “Không có gì ạ!”

Anh ta càng như vậy, Mặc Tu Nhân càng cảm thấy có quỷ: “Rốt cuộc sao lại thế này?”

Triệu Văn Vương xấu hổ chết đi được, chỉ cằm mình: “Anh…. Căm anh bị thương kìa!”

Chỗ này thực sự quá mập mờ, không phải là do Triệu Văn Vương nghĩ nhiều.

Nhưng Mặc Tu Nhân không chút nào che giấu, bộ dạng vô cùng bình thản, thực sự khiến Triệu Văn Vương kinh hãi!

Nghe thấy thế, Mặc Tu Nhân lập tức nhớ tới chuyện hồi sáng, sắc mặt khó coi chết đi được: “Chẳng qua là lúc tôi cạo râu bị thương mà thôi, cậu đây là có biểu cảm gì thế?”

Triệu Văn Vương lập tức lắc đầu: “Anh không cần giải thích, tôi không nghĩ nhiều đâu!”

Sắc mặt Mặc Tu Nhân càng khó coi: “Người nào quan tâm cậu nghĩ nhiều hay không, trong đầu cậu cả ngày chứa thứ gì thế!”

Mặc Tu Nhân vừa nổi đóa, Triệu Văn Vương sợ tới mức rụt bả vai, kiông dám nói tiếp nữa.

Mặc Tu Nhân nghĩ tới vết thương trên cằm, trong lòng càng thêm tức giận hơn.

Anh tức giận chết đi được: “Quy củ là chết, người là sống, nếu chúng ta có thể chắc chắn Bạch Cẩm Sương không sao chép, vì sao không thể dùng tác phẩm của cô ấy, cứ nói là ý của tôi, trận đấu lần này có thể ngoại lệ để Bạch Cẩm Sương dự thi, còn Bạch Linh Lan sao chép kia, trực tiếp loại ra!”

Triệu Văn Vương vội vàng gật đầu: “Tôi sẽ đi làm ngay!”

Anh ta nói xong muốn rời đi, nhưng bị Mặc Tu Nhân gọi lại: “Đứng lại!”

Triệu Văn Vương vội vàng xoay người, thật không dán.

Lúc họp buổi sáng, trên cằm Mặc Tu Nhân dán băng keo cá nhân, điều này khiến mọi người lén nhìn trộm cằm anh.

Mặc Tu Nhân bị nhìn cảm thấy bực bội, mỗi lần có ánh mắt lén đảo qua, anh đều có kích thích muốn bóp chết Bạch Cẩm Sương.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK