Mục lục
Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sắc mặt của Bạch Cẩm Sương vô cùng xấu: “Đây không phải là bản thảo thiết kế của tôi! Chờ một chút!”

Bạch Cẩm Sương nói xong liền vội vàng lên lâu lấy laptop.

Trong máy tính của cô có một bản sao lưu thiết kế đã quét.

Bạch Cẩm Sương cầm lấy laptop đi xuống lầu, nhanh chóng bật máy tính, mở bản thảo thiết kế lần này, sau đó đưa laptop cho Mặc Tu Nhân: “Đây là bản thảo thiết kế mà hôm đó tôi đã giao!”

Khi Mặc Tu Nhân nhìn thấy bản thảo thiết kế trên laptop, anh thở phào nhẹ nhõm.

Đây mới là trình độ mà Bạch Cẩm Sương nên có.

Nhìn vẻ mặt có chút lo lắng và tức giận của Bạch Cẩm Sương, ánh mắt anh lóe lên: “Vậy thì em nghĩ xem, khâu nào có vấn đề, dân đến việc bản thảo thiết kế bị người ta tráo đối?”

Bạch Cẩm Sương lắc đầu với một sắc mặt hơi khó coi, cố gắng nhớ lại khung cảnh ngày hôm đó: “Tôi vẽ xong bản thiết kế, trực tiếp đóng gói rồi mang đến quầy lễ tân để gửi chuyển phát nhanh.

Chuyển phát nhanh của công ty đều được gửi qua quầy lễ tân, khâu phía sau, có thế xảy ra vấn đề”

“Chỉ có ba khả năng khiến bản thảo thiết kế bị trao đổi.

Có vấn đề với lễ tân, có vấn đề với quy trình gửi bưu kiện qua đường bưu điện, hoặc là trong cuộc thi trang sức Nắng Mai đã bị tráo đổi trong tay của người nhận bưu kiện!”

Bạch Cẩm Sương bình tĩnh phân tích.

Mặc dù Mặc Tu Nhân thấy cô lo lắng, nhưng cô vẫn có thể bình tĩnh phân tích, hơn nữa còn phân tích rất rõ ràng.

Mặc Tu Nhân nhướng mày: “Cho dù là cô đúng, nhưng đối với ba khâu này, chỉ có khâu đầu tiên là dễ dàng cho việc điều tra.

Dù sao đây là chuyện đã xảy ra trong công ty, và việc giám sát có thể được điều chỉnh bất cứ lúc nào.

Nhưng, hai khâu còn lại không dễ dàng như vậy!”

Bạch Cẩm Sương đột nhiên ngẩng đầu nhìn về phía Mặc Tu Nhân: “Loại chuyện này, công ty sẽ quản sao?”

Mặc Tu Nhân nhìn chằm chằm vào Bạc Cẩm Sương, im lặng hai giây rồi gật đầu: “Sẽ quản.

Công ty không cho phép việc tráo đổi bản thảo.

Đây không chỉ là danh tiếng của một nhà thiết kế, mà còn là danh tiếng của công ty!”

Bạch Cẩm Sương thở phào nhẹ nhõm: “Vậy là tốt rồi.

Tuy rằng tôi có thể tự điều tra, nhưng tôi chỉ có một mình.

Nếu công ty có thể giúp tôi điều tra, tôi rất biết ơn!”

Mặc Tu Nhân khịt mũi: “Em không cần cảm ơn, đây là trách nhiệm của công ty, chỉ có điêu, em có từng nghĩ nếu không phải tôi hỏi người khác mà biết được, đây là bản thảo thiết kế mà em giao, vậy thì trình độ của em sẽ bị nghi ngờ.

Em nghĩ tình thế sẽ tiến triển ra sao?”

Bạch Cẩm Sương tỉnh táo nói: “Tôi sẽ bị loại ngay vòng sơ khảo! Cơ bản sẽ không ai biết, rốt cuộc tôi nộp bản thảo như thế nào!”

Mặc Tu Nhân nhìn cô: “Em hiểu rất rõ!”

Bạch Cẩm Sương không kiêu ngạo, không xu nịnh nhìn anh: “Sự việc này rất là rõ ràng, chỉ có điều, theo như anh phân tích, người tráo đổi bản thảo rõ ràng muốn tôi bị loại.

Hơn nữa, còn muốn tôi bị loại mà thần không biết quỷ không hay, mục đích của cô ta là muốn lần này tôi không đoạt giải quán quân, đúng không?”

Mặc Tu Nhân kinh ngạc nhíu mày nhìn cô, không ngờ Bạch Cẩm Sương có thể đoán hết được suy đoán của anh.

Anh nói: “Vậy em cẩn thận nghĩ thử xem, ai không muốn em đoạt giải quán quân nhất”

Bạch Cẩm Sương trầm ngâm, im lặng cả buổi rồi lắc đầu: “Tôi cũng không biết! Có rất nhiều người không muốn tôi giành chức vô địch.

Có thể là Bạch Linh Lan hoặc người của công ty.

Rốt cuộc thì lòng người cách nhau cái bụng, ta cũng không dám chắc! ”

Cô đã khiến Bạch Linh Lan thân bại danh liệt và người ghét cô nhất chắc chắn là Bạch Linh Lan, nhưng Bạch Linh Lan có làm chuyện này hay không thì còn phải điều tra.

Dù sao, tay của Bạch Linh Lan cũng không thể vươn xa được như vậy Biểu hiện của Mặc Tu Nhân không tốt lắm: “Nếu như vậy, thì hãy điều tra.

Vẽ việc bản thảo, cô in lại bản thảo thiết kế dự phòng trong máy tính của mình và trước khi gửi cho giám khảo xem xét.

Cô cũng sẽ có thời gian để vẽ bản thảo nếu cô đoạt giải và cuộc thi trang sức Nẵng Mai yêu cầu trưng bày bản thảo gốc.

Đối với bản thảo thiết kế bị trao đổi, tôi sẽ giúp cô giải thích tình hình với ban giám khảo cuộc thi! ”

Bạch Cẩm Sương gật đầu: “Cảm ơn anh! Anh Nhân”

Mặc Tu Nhân khịt mũi lạnh lùng, nhìn thấy vẻ mặt của Bạch Cẩm Sương, nhớ đến đêm qua anh bị ngạt thở, cơn tức giận của anh càng trở nên tồi tệ hơn! Lúc này, điện thoại của Mặc Tu Nhân đổ chuông.

Bạch Cẩm Sương vốn dĩ muốn nói với Mặc Tu Nhân về chuyện tối hôm qua, nhưng lại thấy anh cầm điện thoại di động đi về phía cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn.

Bạch Cẩm Sương đứng dậy, cầm laptop và đi in bản thảo thiết kế.

Là triệu Văn Vương gọi.

Anh ta nói: “Tổng giám đốc Mặc, chuyện xảy ra tối hôm qua là do một nhân viên phục vụ động tay động chân.

Chỉ là, người đó dường như đã bốc hơi và biến mất cả đêm.

Đến bây giờ tôi vẫn chưa tìm thấy.

Chỉ là Theo phán đoán sơ bộ, có lẽ là kẻ thù của Vân gia”

“Bởi vì tối hôm qua, không chỉ có cô Bạch trúng chiêu, mà còn có một số nữ nhân cũng bị.

Tác dụng của thuốc lúc đầu rất chậm, mất hơn một giờ mới phát tác.

Thời gian chính xác tùy vào từng người.

Tối hôm qua, các cặp vợ chồng cũng vì lý do này mà đã rời bữa tiệc trước, đến hôm nay tôi mới biết được, có một số người đã điều tra này! ”

Vẻ mặt của Mặc Tu Nhân rất nặng nề, anh không ngờ rằng mọi thứ lại khác với những gì anh nghĩ.

Vốn dĩ hắn còn tưởng rằng có người nhắm vào Bạch Cẩm Sương, nhưng không ngờ lại có nhiều người cũng bị như vậy, đoán chừng kể địch, sẽ không ai ngu ngốc mà xúc phạm nhiều người như vậy một lúc! Mặc Tu Nhân suy nghĩ một chút, nói với Triệu Văn Sương: “Gửi cho tôi danh sách những người được bị hại tối hôm qua!”

Mặc dù theo suy đoán có thể không nhắm vào Bạch Cẩm Sương, nhưng anh vẫn muốn kiểm tra lại.

Mặc Tu Nhân yêu cầu Triệu Văn Vương gửi danh sách cho anh, và sau đó ra lệnh cho Triệu Văn Vương điều tra việc bản thảo thiết kế của Bạch Cẩm Sương bị tráo đổi.

Sau khi cúp điện thoại, Mặc Tu Nhân liếc nhìn danh sách, đồng tử hơi co lại, liên nhìn thấy một cái tên quen thuộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK