Mục lục
Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cảnh Hạo Đông khiếp sợ nhìn Mặc Tu Nhân, nghĩ là mình nghe lầm, anh ta vểnh lỗ tai, vẻ mặt khó có thể tin nhìn Mặc Tu Nhân: “Không phải chứ, cái cậu đang nói với cái tôi đang nghĩ, là cùng một thứ hả?”

Con ngươi của Mặc Tu Nhân sáng lên: “Rốt cuộc cậu có biết hay không, không biết thì cút!”

Cảnh Hạo Đông thấy bộ dạng này của anh ta, nháy mắt đã hiểu. Anh ta nhịn không được tò mò: “Không phải là cậu mơ thấy bản thân làm ra chuyện này với Bạch Cẩm Sương chứ!” Mặc Tu Nhân bị nói trúng, lập tức có chút thẹn quá thành giận: “Nếu cậu lại tiếp tục nói hươu nói vượn, tôi trực tiếp ném cậu từ trên lầu xuống, cậu tin không?” Cảnh Hạo Đông nghẹn cười, bả vai nhịn không được cứ run run. Cuối cùng, anh ta nhịn không được, trực tiếp cười lớn. Sắc mặt Mặc Tu Nhân đen như đáy nồi, cảnh cáo nhìn anh ta: “Cảnh Hạo Đông, có chừng có mực!” Cảnh Hạo Đông từ từ nhịn cười: “Được được được, để tôi cố gắng! Muốn để tôi nói thì, đây là chuyện điển hình, ngoài miệng nói là không cần, nhưng thật ra thân thể lại vô cùng thành thực.” Mặc Tu Nhân đen mặt, nghiêm nghị không nói lời nào. Cảnh Hạo Đông tiếp tục thêm dầu vào lửa: “Nói thẳng ra, thì chính là khẩu thị tâm phi, rõ ràng muốn đến không kìm chế được, mà còn mạnh miệng!” Mặt Mặc Tu Nhân bình tĩnh nhìn anh ta: “Tôi không phải như vậy!” Cảnh Hạo Đông nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc đến lạ của Mặc Tu Nhân, anh ta giật mình.

Người này thực sự không có ý gì đối với Bạch Cẩm Sương à Anh ta chỉnh chỉnh sắc mặt: “Vậy thì đó là tâm không đồng nhất với thân, dù sao thì, cậu cũng biết thân thể đàn ông đó, cũng không mất mác gì, cậu cũng đừng nghĩ nhiều!” Mặc Tu Nhân hừ lạnh một tiếng: “Tôi không nghĩ nhiều, do cậu nói quá nhiều lời thừa thãi!” Cảnh Hạo Đông vô tội sờ sờ cái mũi: “Còn không phải là do cậu hỏi à!” Giữa trưa, Bạch Cẩm Sương đi ăn cơm cùng Vân Yến.

Buổi sáng Vân Yến đã biết ân oán giữa Sở Tĩnh Dao và Bạch Cẩm Sương, cả một buổi trưa, cô ấy đều âm thầm đánh giá Sở Tĩnh Dao. Hai người ở trong thang máy, cô ấy ghé vào bên tai Bạch Cẩm Sương thì thầm nói: “Cấm Sương, chắc sẽ không phải là cô ta vội tới gây sự cậu chứt” Bạch Cấm Sương nhíu mày liếc mắt nhìn Vân Yến một cái, thản nhiên mở miệng: “Không sao cả, tớ không sợ người khác gây sự, có phiền toái thì giải quyết thôi!” Vân Yến nhìn Bạch Cẩm Sương bình tĩnh như vậy, rất có cảm giác hoàng đế không vội thái giám đã gấp.

cô ấy mím môi: “Dù sao thì cậu cũng phải cẩn thận chút!” Bạch Cẩm Sương biết ý tốt của cô ấy, gật gật đầu: “Không thành vấn đề!” Lúc này, điện thoại của Bạch Cấm Sương vang lên. Nàng thấy là Lâm Kim Thư gọi đến, sau đó nghe máy.

“Này, Cẩm Sương, tớ ở dưới lầu công ty cậu, trưa này tớ mời cậu ăn cơm hai” Bạch Cấm Sương nhíu mày: “Sao lại đột nhiên nhớ tới mời tớ ăn cơm ?” Lâm Kim Thư úp úp mở mở: “Chút nữa nói cho cậu!” Bạch Cấm Sương cúp điện thoại, chỉ có thể nói với Vân Yến là bạn cô đến, để cô ấy đi ăn cơm một mình.

Nghe ý của Lâm Kim Thư, dường như có lời gì muốn nói với cô, cô cũng không tiện đưa Vân Yến qua. Bạch Cẩm Sương xuống lầu, thấy Lâm Kim Thư đứng ở cách đó không xa. Cô đi qua: “Đi thôi, cậu muốn ăn gì? Cánh tay cậu còn chưa khỏi, đừng có mà chạy loạn khắp nơi!” Lâm Kim Thư có chút ngượng ngùng: “Không sao đâu mà, dù sao còn có một cánh tay khác có thể sử dụng!” Hai người tìm một quán ăn ở gần đó, hai người gọi cơm, lúc này Bạch Cẩm Sương mới nhìn về phía Lâm Kim Thư: “Nói đi, chuyện gì mà thần bí như vậy, không thể nói trong điện thoại!” Lâm Kim Thư mím môi, khuôn mặt nhỏ nhắn trong trẻo nhưng lạnh lùng có chút phiếm hồng: “Cẩm Sương, công ty của các cậu còn cần người mới hay không?” Bạch Cẩm Sương ngơ ngẩn : “Cậu muốn đi làm ở Hoàng Thụy? Cậu ở nhà làm nghề tự do không phải tốt rồi sao? Kiếm tiền nhiều, cũng tốt cho dưỡng thương!” Hacker tài năng như Lâm Kim Thự, tùy tiện nhận một đơn hàng lớn, cũng đủ cho người khác ăn vài năm.

Lâm Kim Thư vấu môi: “Tớ… Tớ muốn làm việc bên cạnh Lâm Thanh Tuấn, cho tớ làm gì cũng được hết!” Bạch Cẩm Sương tức giận nhìn cô ấy: “Trang sức đá quý Hoàng Thụy hôm nay đúng là nơi trù phú, tất cả mọi người đều muốn đến!” Lâm Kim Thư vừa nghe lời này đã ngây ngẩn cả người: “Còn có ai đến công ty của các cậu nữa?” Bạch Cẩm Sương giải thích: “Là Sở Tĩnh Dao, cô ta đến bộ phận thiết kế !” Lông mày Lâm Kim Thư nhíu chặt, một bộ đàng có thể đánh người bất cứ lúc nào: “Cô ta muốn tìm cậu gây sự à?” Bạch Cẩm Sương dở khóc đở cười: “Còn chưa đến nỗi như vậy, chỉ sợ sau này cô ta động tay động chân, tạo ra ngáng chân cho tớ thôi!” Lâm Kim Thư lo lắng không thôi: “Vậy cậu cẩn thận một chút!” Bạch Cẩm Sương thấy Lâm Kim Thư chủ động đến tìm bản thân một chuyến, là tâm tâm niệm niệm muốn ngày càng gần Lâm Thanh Tuấn hơn.

Cô nghĩ nghĩ, mở miệng nói: “Kim Thư này, cậu đến bộ phận kỹ thuật tin tức đi! Gần đây các ngành của Trang sức đá quý Hoàng Thụy đều đang nhận người, bộ phận kỹ thuật tin tức và bộ phận thiết kế ở cùng tầng, ngành này tuy rằng không nhiều người lắm, nhưng yêu câu năng lực chuyên nghiệp rất cao, chẳng qua, dựa theo năng lực của cậu, bọn họ khẳng định sẽ mở rộng cửa mà hoan nghênh!” Lâm Kim Thư trừng mắt nhìn: “Tớ có thế không?” Bạch Cẩm Sương nở nụ cười: “Từ lúc nào mà cậu đã không tự tin như vậy, một tay thao tác của cậu đã ngon ăn hơn so với người bình thường rồi!” Lâm Kim Thư ngượng ngùng cười cười.

Bạch Cấm Sương nhịn không được trêu chọc cô ấy: “Cậu đây là có đàn anh, đã quên bạn thân, vì Lâm Thanh Tuấn, lại đặc biệt đến công ty mời tớ ăn cơm!’ Không khí thoải mái, Lâm Kim Thư không chút suy nghĩ, trực tiếp thốt ra: “Cậu cũng giống như tớ thôi!” Cô ấy nói xong lời này, sau đó mới kịp phản ứng, sắc mặt lập tức thay đổi.

Cô ấy nhịn không được cắn cản môi, bộ dáng như làm sai chuyện gì. Nụ cười trên mặt Bạch Cẩm Sương trở nên phai nhạt: “Không sao cả, mọi chuyện cũng đã qua lâu lắm rồi, tớ cũng đã quên!” Vẻ mặt Lâm Kim Thư lo lắng nhìn cô. Tuy rằng Bạch Cẩm Sương nói như vậy, Lâm Kim Thư vẫn là vẻ mặt xin lỗi. Tân Vô Đoan lúc trước cũng là đàn anh của cô ấy và Bạch Cẩm Sương, nhưng đối phương đang học tiến sĩ, lúc ấy trong mắt trong lòng Bạch Cẩm Sương đều là anh ta. Kết quả, vợ sắp cưới của Tần Vô Đoan lại tìm tới, nhục nhã Bạch Cẩm Sương, khiến khoảng cách giữa Bạch Cẩm Sương và Tần Vô Đoan càng xa! Vào lúc đó, Bạch Cẩm Sương mới biết được người nhà Tân Vô Đoan đã chọn vợ chưa cưới cho anh ta. Cũng phải, Tân Vô Đoan là con người vĩ đại như vậy, sao có thể không có người yêu chứ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK