Mục lục
Vợ Ơi Cả Thế Giới Chờ Người Ly Hôn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 33 Cùng đường phản kích

Viện trưởng bệnh viện Việt Đức là Vân Thành Nam lên tiếng, bệnh viện của họ kiên quyết càn quét sạch sẽ những bác sĩ có hành vi gian dối, viết giấy chứng nhận giả.

Bác sĩ nọ giờ đã bị sa thải, cũng thu hồi giấy phép hành nghề bác sĩ.

Đồng thời Vân Thành Nam còn đăng kèm theo hai tờ giấy chứng nhận của bệnh viện, một tờ là giấy xác nhận giả buổi sáng Bạch Linh Lan vào nằm viện đã làm, một tờ khác là giấy xác nhận phẫu thuật cắt cổ tay.

Vân Thành Nam đặc biệt nhấn mạnh, tờ giấy xác nhận thứ hai là cho tổn thương lần một, không phải là vết thương nứt ra lần hai.

Lần này, cư dân mạng càng mắng dữ dội hơn.

Trang sức Đá quy Hoàng Thụy chính thức share lại bài đăng Facebook của Vân Thành Nam, đồng thời cũng đã tố cáo Bạch Linh Lan tội sao chép lại tiếp tục truy cứu Bạch Linh Lan vì tội kích động bạo lực mạng với Bạch Cẩm Sương, trả lại cho không gian mạng sự yên ổn.

Bạch Cẩm Sương trở lại bộ phận thiết kế không bao lâu thì cuộc chiến phản kích này lại bắt đầu.

Bạch Cẩm Sương nhìn thấy mà há hốc mồm, dù thể nào cũng không ngờ được Mặc Tu Nhân lại thật sự có thể thuyết phục Trịnh Hoài Thanh đứng về bên họ, vạch trân Bạch Linh Lan.

Từng sự việc với chứng cứ rõ ràng cơ bản đã làm cho Bạch Linh Lan chắc chắn phải chết trong sỉ nhục.

Ánh mắt người trong bộ phận thiết kế nhìn Bạch Cẩm Sương phải gọi là phức tạp.

Chỉ mới một giờ đồng hô, tình thế trên mạng gần như đã hoàn toàn thay đổi.

Thấy tình hình trên mạng thay đổi, Bạch Cao Minh liền gọi điện thoại cho Bạch Cẩm Sương.

Bạch Cẩm Sương thản nhiên đứng dậy, câm điện thoại đi ra ngoài nghe máy.

Mới nhận cuộc gọi, giọng nói tức giận của Bạch Cao Minh đã truyền tới từ đầu kia điện thoại: “Bạch Cẩm Sương, cô càng ngày càng quá quắt, bây giờ có Mặc Tu Nhân chống lưng là không thèm để người nhà trong mắt nữa rôi hả?”

Nét mặt Bạch Cẩm Sương lạnh lùng: “Là con không để người nhà trong mắt hay là người nhà không để con trong lòng.

Ở ngay trong nhà mình mà con vẫn có thể bị hãm hại, bố, con thật sự không biết rốt cuộc bố có tư cách gì để năm lần bảy lượt gọi điện tới trách móc con”

Bạch Cao Minh nghe nói như vậy, giọng nói cũng trở nên chột dạ: “Được, coi như chuyện tối hôm qua là người nhà sai, vậy con cũng không nên chặt hết mọi cơ hội của em gái mình, dồn nó vào chỗ chết chứ.

Con coi giờ trên mạng đều đang mảng nó thế nào đi!”

Tối hôm qua, khi biết được Bạch Cẩm Sương gả cho Mặc Tu Nhân, khi ấy ông ta đã vô cùng kinh hãi.

Nếu là thường này, chắc chắn ông ta sẽ vui không nhịn nổi, gặp ai là khoe ngay với người nấy.

Dẫu gì thì gả con gái cho Mặc Tu Nhân là việc đáng mừng cỡ nào kia chứ, sau này tiền của quyền cũng sẽ nối nhau tự tìm tới cửa.

Đáng tiếc thời cơ gặp mặt tối qua thực sự không tốt, trùng hợp ngay đúng lúc ông ta có ý đồ với Bạch Cẩm Sương.

Chuyện này e rằng Mặc Tu Nhân có thể nhớ cả đời! Tối hôm qua Mặc Tu Nhân ôm Bạch Cẩm Sương rời đi, một nhà ba người họ bàn bạc nhau tới hơn nửa đêm mới thống nhất được kế hoạch giả vờ tự sát để khiến mọi người đồng cảm, không ngờ chẳng lâu sau, lời nói dối đã hoàn toàn bị vạch trần.

Bạch Cao Minh nơm nớp lo sợ, không dám nói cho bất cứ ai chuyện Bạch Cẩm Sương đã gả cho Mặc Tu Nhân. Nếu không thì để lấy lòng Mặc Tu Nhân, không chừng cái đám người gió chiều nào xoay chiều ấy kia sẽ còn nhằm vào Bạch Linh Lan thế nào.

Bạch Cẩm Sương châm chọc nói: “Vậy hẳn là bố chỉ thấy phần người ta mắng Bạch Linh Lan rồi. Còn khi người ta mắng con, con đây chưa thấy bố gọi điện tới hỏi thăm một câu nào hết”

Bạch Cao Minh nghẹn họng: “Bố… Lúc ấy bố bận rộn mà, nhưng, nhưng con đã gả cho Mặc Tu Nhân rồi, không thể bỏ qua cho Linh Lan hay sao?”

Bạch Cẩm Sương không thể ngờ là đã đến nước này rồi, bố mình còn có thể nói như vậy. Mắt cô đanh lại: “Tha cho nó, bố có cảm thấy buồn cười không? Nếu không có đòn phản kích của Trang sức Đá quý Hoàng Thụy, người phải chết lần này e rằng chính là con rồi!”

“Bố à, năm mười bốn tuổi con vào đại học, Bạch Linh Lan cũng nằng nặc đòi bố đưa cả nó đến đại học, tiếc thay, bây giờ nhìn lại, cánh cửa đại học còn có thể bỏ tiền tài để mở ra nhưng chỉ số thông minh thì là cố định rồi, tốn nhiều tiền hơn nữa cũng không thể tăng lên được. Sự việc lần này coi như là trả giá cho chỉ số IQ thấp cho nó đi!”

Nói dứt lời, Bạch Cẩm Sương hờ hững cúp điện thoại.

Cô là thiên tài về trang sức châu báu, năm đó Bạch Linh Lan cứ nhất quyết đòi tranh cao thấp với cô, bắt Bạch Cao Minh bỏ tiền đưa cô ta vào đại học.

Bây giờ nhìn lại, quả là châm chọc, còn chẳng bằng để cô ta cứ đi học tuần tự từng lớp bình thường!

Bạch Cẩm Sương trở lại bộ phận thiết kế, đã thấy mọi người đang chụm đầu vào nhau bàn tán.

“Không ngờ công ty lại coi trọng Bạch Cẩm Sương như vậy, mới một thời gian ngắn thế đã giúp cô ta phản kích.”

“Chứ sao, người ta mặt đẹp dáng đẹp, còn có chỗ dựa vào, xem ra ngày sau ở công ty cần phải cẩn thận rồi”

“Này, cô nói Bạch Cẩm Sương xinh đẹp như vậy, công ty còn bảo vệ cô ta như thế, liệu có phải cô ta với tổng giám đốc Mặc…”

Phùng Hoàng Hân lạnh mặt lên tiếng: “Không làm việc đi à? Xì xầm ở đây là muốn làm gì? Sở dĩ công ty giúp cô ta cũng chỉ vì cô ta là người của Hoàng Thụy, danh tiếng của cô ta có liên quan mật thiết tới danh dự của công ty, chỉ thế thôi!

Các cô có thời gian buôn chuyện tán gẫu như thế thì chẳng bằng đi vẽ thêm một bản thiết kế đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK