Gương mặt đầy nước mắt của Giang Tâm Đóa giấu trong ngực hắn ngước lên, áy náy nhìn ba người, 'Thực xin lỗi. thực sự thực xin lỗi. Cháu không biết em trai mình tại sao lại phải làm như vậy nữa. Cháu, cháu phải đi tìm nó.' Cô hoảng loạn đẩy Phạm Trọng Nam ra định đi tìm Giang Viễn Hàng hỏi cho rõ nhưng bị Phạm Trọng Nam ngăn lại.
'Chuyện này không liên quan gì đến em. Em không cần phải nói xin lỗi.'
'Nhưng mà Tiểu Hàng nó...'
'Chuyện còn chưa làm rõ ràng, không thể quy tội cho ai, cũng không phải là lúc truy cứu nguồn cơn, chuyện chúng ta nên làm bây giờ là tìm cái nào để giải quyết.' Lạc Khải bình tĩnh chỉ ra sự thật.
'Còn có thể cứu vãn sao?' Tất cả hy vọng của Giang Tâm Đóa đều đặt trên người Phạm Trọng Nam, nhưng nhìn vẻ mệt mỏi của hắn, lòng cô đau như rỉ máu.
Chuyện sao lại có thể chuyển biến thành thế này? Nếu như tập đoàn Phạm thị bị hủy trong tay Tiểu Hàng, cả đời này cô cũng không cách nào tha thứ cho chính mình.
'Người đàn ông của em vô dụng đến vậy sao? Tin tưởng anh, được không? Giá cổ phiếu nếu như muốn xuống, vậy cứ để nó xuống đi.' Phạm Trọng Nam thương tiếc đưa tay giúp cô lau nước mắt, 'Anh chơi nổi thì cũng chịu thua nổi.'
Cái gì mà chơi nổi với thua nổi chứ? Hắn tưởng mình chỉ thua mấy trăm triệu thôi sao? Là mấy tỷ! Giang Tâm Đóa không thể tin nổi trợn to mắt nhìn hắn.
'Nếu như không vãn hồi được thì làm thế nào?' Cô quả thực không thể giống như hắn nói một cách nhẹ nhàng thanh thản như vậy được.
'Không vãn hồi được, anh sẽ lại xây một vương quốc khác cho em.' Hắn nắm tay cô đưa lên môi hôn nhẹ, trong mắt hoàn toàn là tự trách pha lẫn tự tin.
Nước mắt cô, lần nữa bởi vì lời của hắn mà lách tách rơi xuống.
***
Dược tính trong cơ thể đã được giải trừ, Phạm Trọng Nam không cần phải tiếp tục ở lại bệnh viện, cho dù chưa giải trừ hết, “thuốc giải” của hắn đang ở bên cạnh hắn, tùy thời tùy lúc đều có thể dùng đến, thực sự không cần phải lưu lại bệnh viện.
Nhưng từ bệnh viện bước ra, Giang Tâm Đóa vẫn kiên trì muốn đến chỗ em trai ở để tìm hắn, Phạm Trọng Nam khuyên can không được, chỉ đành bảo tài xế quay đầu xe lại, nhắm hướng chung cư nơi có căn hộ của Giang Viễn Hàng mà chạy đến.
Suốt trên đường đi, không ai nói với ai câu gì. Cõi lòng Giang Tâm Đóa nặng nề vô cùng còn Phạm Trọng Nam thì nhắm mắt trầm mặc ngồi đó như đang suy nghĩ điều gì nhưng tay họ vẫn một mực nắm chặt nhau, chưa một giây tách rời ra.
Chỉ là, ý định gặp em trai của Giang Tâm Đóa hoàn toàn không thể thành sự thật, cô gõ cửa thật lâu bên trong căn bản là không có ai trả lời, chỉ có bà chủ nhà nghe được tiếng đập cửa không ngừng mà tìm xuống, khi nghe cô giới thiệu là chị gái của khách trọ của mình, lo lắng người bên trong có thể xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nên quay về lấy chìa khóa dự phòng, mở cửa cho hai người vào nhà.
Trong phòng vẫn gọn gàng sạch sẽ, chỉ có điều không thấy bóng dáng Giang Viễn Hàng, cuối cùng Giang Tâm Đóa chỉ đành thất vọng rời đi, trước khi rời đi, cô còn đinh ninh dặn dò bà chủ nhà, nếu như có gặp được em trai trở về, dặn bà nhớ bảo em trai gọi điện thoại cho cô hoặc tự mình thông báo cho cô cũng được.
'Rốt cuộc Tiểu Hàng đã đi đâu rồi? Liệu nó có xảy ra chuyện gì không?' Xe vừa rời khỏi chỗ của Giang Viễn Hàng, Giang Tâm Đóa lại bắt đầu thấy lo lắng.
'Phạm Trọng Nam, bên phía Lạc Khải có báo cảnh sát không?' Nếu như họ báo cảnh sát, vậy em trai có khả năng sẽ bị cảnh sát bắt đi, nếu so với chuyện mất tích tìm mãi không thấy, cô chẳng thà là vậy.
Biết cô đang nghĩ gì, Phạm Trọng Nam ôm cô càng chặt hơn, 'Không có báo cảnh sát. Tin anh đi, em trai em sẽ không có chuyện gì. Cậu ta chỉ tạm thời không muốn xuất hiện mà thôi.'
Bản lĩnh và năng lực của Giang Viễn Hàng so với tưởng tượng của Giang Tâm Đóa cao hơn nhiều lắm! Hơn nữa báo cảnh sát đối với chuyện cổ phiếu tập đoàn Phạm thị rớt giá hoàn toàn không có chút tác dụng thực tế nào, ngược lại càng khiến cho những người đầu tư hoang mang, dẫn đến thị trường xao động một cách vô ích.
'Nó làm sai chuyện còn dám trốn?' Giang Tâm Đóa lúc này mới sâu sắc hiểu ra rằng, cô hoàn toàn không hiểu về em trai mình, không một chút nào.
Có lẽ từ góc độ của Giang Viễn Hàng mà nói, cậu ta không làm sai chuyện gì. Cậu ta chỉ dùng cách của riêng mình giải quyết vấn đề. Nếu như người Giang Viễn Hàng muốn đối phó không phải là hắn, có lẽ hắn sẽ cực kỳ tán thưởng thủ đoạn của cậu ta.
Đương nhiên, lợi dụng phụ nữ làm khói mù, loại thủ đoạn hạ lưu như vậy Phạm Trọng Nam hắn khinh thường làm.
Nhắc đến phụ nữ, ánh mắt hắn chợt trở nên sắc bén và ác liệt hẳn. Đợi hắn giải quyết xong chuyện công ty, nhất định sẽ xử lý Giang Tịnh Văn đàng hoàng.
'Đừng suy nghĩ nhiều quá. Đợi khi nào cậu ta muốn xuất hiện, nhất định cậu ta sẽ tự động đến tìm anh.' Khóe môi Phạm Trọng Nam nhẹ câu lên.
'Giữa hai người rốt cuộc...' Giang Tâm Đóa mờ mịt nhìn hắn.
'Cuộc chiến giữa những người đàn ông với nhau.' Phạm Trọng Nam cho cô một câu trả lời chung chung như vậy sau đó nhắm mắt lại, 'Đóa Đóa, anh mệt lắm để anh chợp mắt một lúc.'
Cuộc chiến giữa những người đàn ông??? Là ý gì?
Giang Tâm Đóa nhìn người đàn ông đã khép mắt lại bên cạnh mình, cảm giác bất an trong lòng càng lúc càng mãnh liệt.
***
Ba ngày tiếp theo, Giang Tâm Đóa và hai đứa nhỏ đều ở trong nhà không ra ngoài bởi vì Phạm Trọng Nam không yên tâm.
Liên quan đến sự an toàn của các con, Giang Tâm Đóa đương nhiên sẽ không lơ lỏng cho nên dù trong lòng có lo lắng cho hắn và em trai đến mấy, cô vẫn chỉ có thể ngồi ở nhà đợi tin.
Phạm Tuyết Chân cũng xin phép trường cho nghỉ học mấy ngày, Phạm Hi Nhiên vừa bay trở về Moscow cũng đã bay rở lại, Phạm Uyển Viện thì không cần nói, suốt cả ngày ở lại biệt thự cùng ba mẹ con.
Chỉ là, người tuy đông nhưng trong nhà vẫn quẩn quanh một cảm giác trầm mặc nặng nề.
Mọi người đều đang đợi, đợi thời điểm sự tình có cơ hội chuyển biến.
Chuyện xảy ra đến ngày thứ tư thì trên truyền hình và tất cả các phương tiện truyền thông tung ra một tin tức càng khiến công ty MC lâm vào tình trạng khó khăn.
“Theo tin khẩn cấp, chịu ảnh hưởng của việc dầu thô liên tục rớt giá, thiệt hại từ việc công ty đầu tư MC trực thuộc của tập đoàn Phạm thị đầu tư vào dầu thô có kỳ hạn đã đạt đến hơn ba tỷ, dự đoán một tuần sau công ty MC sẽ chính thức tuyên bố đóng cửa...”
“Chịu sự ảnh hưởng từ công ty MC, cả tập đoàn Phạm thị có thể sẽ bị liên đới, dự đoán ngày mai khi thị trường chứng khoán mở cửa, cổ phiếu của tập đoàn Phạm thị sẽ rớt giá nghiêm trọng...”
Sao tình huống lại nghiêm trọng đến mức này?
Tối hôm đó, Phạm Trọng Nam không có về nhà, Giang Tâm Đóa cũng gần như không ngủ cả đêm.
Ngày hôm sau trời còn chưa sáng hắn đã gọi điện thoại về, nói muốn ra nước ngoài một chuyến, bảo cô không cần lo lắng.
Sao cô có thể không lo lắng được chứ?
'Bất kể là xảy ra chuyện gì, anh cũng phải nhớ, anh còn có em và các con, ba mẹ con sẽ luôn ở bên cạnh anh, mãi mãi...' Cô nghẹn ngào nói.
'Đóa Đóa, anh yêu em.' Trước khi ngắt điện thoại, hắn thấp giọng nói.
'Em cũng yêu anh.' Cô nhìn chiếc điện thoại đã bị ngắt, thì thào.
Lần sau đợi hắn trở về, cô nhất định phải đích thân nói với hắn câu nói thiêng liêng đó.
***